tuyển truyện |
08.02.2007 |
Người mình
- Nam Dao
|
Con người ta, đôi khi cái bóng... cứu rỗi linh hồn. Còn mọi thứ, đều là hư ảo. Đáng thương thay và cũng đáng giận thay... Thương cái gì? và giận cái gì? Cũng như người làm ra văn hay văn tạo ra người... không ai có thể biết trước được.
... <chi tiết>
|
|
30.01.2007 |
Người Anh hùng bất tử
- Đặng Thân
|
Truyện chả có gì ngoài một cái lễ truy điệu. Thế mà thành văn “tế” mới ghê. Xưa nay, viết truyện ngắn mà hoá ra “văn tế”, có lẽ người đọc mới bắt gặp lần đầu.
... <chi tiết>
|
|
29.01.2007 |
Có gió chuông sẽ reo
- Ý Nhi
|
Một câu “thần chú” và một món quà... biết đi. Cái tứ truyện giản dị, trong sáng và tuyệt diệu thật. “Chuông ơi, đừng “câm” nhé...! Dù có chút tiếc nuối, song ta vẫn muốn tin rằng “gió” sẽ nổi và... “chuông” sẽ reo. Chắc chắn thế!
... <chi tiết>
|
|
26.01.2007 |
Linh Hồn
- Đổ Minh Tuấn*
|
Câu chuyện như là sự mở đầu của một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng ly kì. Song có lẽ vì là nhà thơ nên tác giả đã không triển khai cái cốt truyện ly kì ấy, mà chỉ muốn khai thác cái “tứ” của nó thôi. Vì thế nó kết thúc đột ngột, buồn và tiếc nuối như vừa đọc
... <chi tiết>
|
|
16.01.2007 |
Bộ râu
- Lê Anh Hoài
|
Một màn độc thoại đầy ắp chất bi hài. Không biết từ bao giờ, những giá trị ảo lên ngôi và ngày càng chứng tỏ vai trò thống trị tuyệt đối và lâu dài của nó. Sự giả dối té ra lại tỉ lệ thuận với nền văn minh. Có lẽ Azit-Nexin, nhà văn hài hước số 1 của nước
... <chi tiết>
|
|
14.01.2007 |
Phật ở lòng ta
- Nguyễn Dậu
|
Khoảng cách từ người anh hùng đến kẻ ti tiện thì ra cũng mong manh như nửa đường tơ kia vậy. Câu chuyện dẫu có sắp đặt thì cũng giống như một chuyện răn của nhà Phật. Nghe nói Phật hay dùng những số kiếp trớ trêu và những nỗi đau khổ tột cùng để thử lòng
... <chi tiết>
|
|
13.01.2007 |
Chiếc lá hình giọt lệ
- Quế Hương
|
Một bài ca về tình yêu, buồn và thương đến nỗi không cầm được nước mắt. Hay là chuyện về một nữ Thánh, một nữ Thánh của tình yêu? Không có ai ác ở đây, chỉ có sự vô tình và tầm thường làm tôn lên vị nữ Thánh ấy.
... <chi tiết>
|
|
09.01.2007 |
Mây trắng còn bay
- Bảo Ninh
|
Chỉ cần một tình huống, người mẹ cúng đứa con hy sinh ở trên trời, đủ làm kinh hoàng tất cả những ai đọc đến. Câu chuyện giản dị mà thấp thoáng hình bóng của thiên thần. Đồng thời vẫn kịp phác hoạ chân dung một kẻ quái vật.
... <chi tiết>
|
|
31.12.2006 |
Con Bần
- Nhã Ca
|
Cái ác, cái hèn cứ cặp đôi với nhau trong cuộc đời này như hình với bóng, để câu chuyện đọc đến đâu thấy xấu hổ cho cái giống người đến đấy. Còn một đoạn kết rất có “hậu” mà người biên tập xin lỗi phải che đi. Thiết tưởng cái “hậu” ấy để trong câu nói của
... <chi tiết>
|
|
28.12.2006 |
Đốm Lửa
- Đoàn Trúc Quỳnh
|
Hình như bắt đầu bằng duy nhất một cái “tứ” giản dị mà rất ấn tượng như thế này để hình thành nên thể loại truyện ngắn. Có khi chỉ cần đúng một nhân vật. Số còn lại đều ảo, cả cái “đốm lửa” kia cũng vậy. Khéo ở chỗ đó, mà ấn tượng cũng ở chỗ đó chăng?
... <chi tiết>
|
|
25.12.2006 |
Chùm truyện không cần viết dài
- Đổ Phấn
|
Những truyện ngắn gọn, xinh và nhuyễn như những bài thơ tứ tuyệt. Cả cái tứ trong mỗi truyện cũng giản dị và trĩu nặng nỗi nhân sinh. Tả trời, tả đất tưởng đến thế cũng là hết nhẽ rồi. Có chỗ lại giống như cái phần hồn vía của những bức tranh (Ồ! thì Đỗ P
... <chi tiết>
|
|
22.12.2006 |
Cầu chúc hai người hạnh phúc
- Nguyễn Nhật Ánh
|
Những truyện ngắn “vui như Tết” thế này càng ngày càng hiếm trên văn đàn. Vui mà vẫn phải giật mình. Văn chương này dành cho các thế hệ tuổi xanh, kể cả những “tuổi xanh” nay đã... “chín nẫu”...
... <chi tiết>
|
|
|
17.12.2006 |
Chiếc bóng tơ vương
- Vũ Thị Thiên Thư
|
Có thứ văn không thể đọc nhanh mặc dù câu chuyện trôi qua cả một kiếp người. Hãy nhẩn nha để thưởng thức hương vị quê hương. Văn chương này không thể cũ được, đơn giản bởi nó giản dị, trong trẻo và nhân sinh, song vẫn không kém phần sinh động, huyền ảo.
... <chi tiết>
|
|
|
11.12.2006 |
Cô bé tuyệt vời trên cao nguyên
- Hoàng Ngọc Tuấn
|
Cảm giác như gặp lại cái lãng mạn của văn chương tiền chiến, lại có chút gì đó của Puskin trong “Con đầm pic”, hơi hướng Car – men của Mé ri mê. Thị trấn xưa nay đã thành thành phố. Cô bé của Hoàng Ngọc Tuấn giờ có còn ở đấy nữa không?
... <chi tiết>
|
|
30.11.2006 |
Khoảng trắng ngày xưa tôi
- Nie Thanh Mai
|
Bắt đầu bằng một sự sụp đổ, dù là sụp đổ trong giấc mơ. Đó chính là dấu hiệu của cái sự: nghĩ đã “tới”. Nghĩ mà đã “tới” thì viết đến đâu, “tới” liền ngay đến đấy. Hình như cổ nhân đã từng nói như vậy. Và thế là… câu chuyện được viết ra,
... <chi tiết>
|
|
29.11.2006 |
Yêu
- Đặng Thân
|
Bạn cứ thử vùi đầu liên tục vào khoảng một chục truyện ngắn với vài ba tiểu thuyết của một thời nào đấy đã qua (ví dụ Tự lực Văn đoàn chẳng hạn…), rồi sau đó đọc truyện này. Bạn sẽ thấy cái sự đổi mới (hoặc cách tân) giọng điệu, hình thức, thi pháp… .
... <chi tiết>
|
|
29.11.2006 |
Chiếc áo màu thiên thanh
- Phan Thị Thu Loan
|
Một triết gia đã từng nói: “Thế gian này trừ người điên ra, số còn lại đều không điên? Tiếc rằng mệnh đề đơn giản đó, ngay cả Thượng Đế cũng không chứng minh được.” Câu chuyện này có thể xem như một cách giải thích, vì sao Thượng Đế lại bất lực trước cái
... <chi tiết>
|
|
28.11.2006 |
Tình nghĩa Giáo khoa thư
- Sơn Nam
|
Từ khi cái “nghề báo” mới manh nha, thì ra đất này vốn đã là một “độc giả” kì tuyệt, đồng thời có một người làm báo cũng tuyệt trần không kém này rồi. Tạo ra được tình nghĩa đến mức ấy, những cuốn giáo khoa giản dị đã đạt đến tầm vĩ đại.
... <chi tiết>
|
|