Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.377 tác phẩm
2.747 tác giả
568
116.537.314
 
Nơi tối tăm
Nguyễn Viện

ĐI & ĐẾN – Tập truyện mới nhất của nhà văn Nguyễn Viện (mùa thu 2009). Đây là tác phẩm thứ 11 của Nguyễn Viện được ấn hành với những sáng tác mới nhất, và là ấn phẩm thứ 5 của Nguyễn Viện do CỬA XUẤT BẢN phát tán.Văn Chương Việt trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một truyện ngắn trong tác phẩm này.

 

 

 

Và đến ngày tận thế, xác loài người ta sẽ sống lại mà chịu phán xét, kẻ lành lên thiên đàng hưởng phúc đời đời, kẻ dữ sa hỏa ngục chịu phạt vô cùng.

(Kinh Nghĩa Đức Tin – Công giáo)

 

1.

Sẽ có ngày tất cả các hành tinh của hệ mặt trời xếp thẳng hàng. Và cũng có thể sẽ có ngày tất cả các hành tinh rơi vào những vị trí tạo thành một hình thể bí ẩn nào đó như một dạng bùa chú. Tôi tin rằng đấy là một thời điểm đặc biệt để sự sống được hoán đổi, hoặc liên thông giữa các thế giới khác nhau. Cũng có thể đó là thời điểm hủy diệt. Và tôi cảm nhận được có một lực xuyên tâm đi qua tất cả các hành tinh, các dạng vật chất và phi vật chất. Tất nhiên, cũng sẽ có một lực tương tự như thế đi qua tôi, qua K và các linh hồn.

Tôi biết rằng K cũng đã cảm nhận như tôi. Nàng nói, hôm nay Thày mới dạy em một câu chú và thêm một vài chiêu thức. Tôi bảo, thật ra những câu chú không có ý nghĩa như một lời phán truyền màu nhiệm, kiểu như “Vừng ơi, mở cửa”, mà nó chỉ giúp em tập trung hơn. K nói, Thày cũng bảo vậy. Tôi bảo, anh cũng có một vài câu chú để đọc khi nhớ em. Đừng xạo nhé, K nói. Tôi cười, không tin thì khỏi nghe. Nàng không mắc bẫy tôi.

Chúng tôi không có nhiều thời gian lắm để gặp nhau. Sẽ rất tào lao nếu tôi bảo rằng phần lớn thời gian trong ngày nàng dùng để ngủ, nhưng thật sự đó là một nhu cầu cốt tử của K hiện nay. Nàng mỏng như một tờ giấy và khí huyết chập chờn. Những ngôi sao băng luôn rơi xuống linh hồn nàng và tạo ra một ảo tượng về sự đổ vỡ trong vũ trụ làm cho nàng mất chỗ bám víu. Một người tự nhận là Thày và ông ta đến từ một trong chín cửa biển của vùng Nam bộ và ông ta nói với K, Thày đã nhìn thấy con trong tiền kiếp và Thày có bổn phận đưa con tới chỗ của con trong kiếp sau. K trả lời, vấn nạn của con là hiện tại trong cuộc sống này. Ông Thày nói, Thày biết con đang bị truy đuổi bởi những bóng ma. K thật sự kinh ngạc vì sự hiểu biết lạ lùng đó. Quả thật, nàng vẫn nhìn thấy những bóng ma. Chúng luôn luôn chạy vào nàng. Ông Thày nói tiếp, bởi vì con đang cất giữ những bí mật của sự giải thoát.

Mỗi sáng, trước khi mặt trời mọc, theo hẹn trước, họ đến một công viên trong thành phố và ông Thày dạy cho K về khí công. Ông ta bảo khí công là khởi đầu và là nền tảng của mọi chuyển hóa cơ thể cũng như tâm linh.

 

2.

K vốn sống ở vùng trung du. Khởi đầu nàng chỉ cảm thấy đau ở khúc sườn cuối sát vùng bụng. Sau đó, khó thở. Đầu óc đôi khi tê dại, đôi khi trống rỗng. Nàng nghĩ, cần phải vào Sài Gòn để chữa trị, sau khi đã nhiều lần khám bác sĩ ở địa phương nhưng không có kết quả.

Chưa bao giờ nàng khai với bác sĩ những ảo giác về các linh hồn chạy vào nàng. Bởi thế, khi ông Thày xuất hiện và nói với nàng về những bóng ma, K tin ngay rằng đó là người cứu độ mình.

Bất cứ khi nào K nằm xuống, cũng sẽ có ít nhất hai linh hồn đàn ông tìm cách chạy vào nàng. Điều ấy làm cho K sợ phải ngủ. Và cứ thế, mỗi ngày nàng một gầy đi cho đến khi mỏng như một tờ giấy. Trong thời gian chữa trị với ông Thày, mặc dù các linh hồn chưa buông tha nàng, ông Thày bảo con cứ ngủ thật nhiều với bình an Thày đã mang đến cho con và cũng ăn thật nhiều với năng lực Thày đã bồi đắp cho con, con sẽ từ từ dày lên. Và Thày mong một ngày con sẽ là thép.

K nói với tôi, em đâu có muốn là thép. Tôi bảo phải, em nên là bún.

Rất lâu sau khi quen biết K, nàng mới cho tôi biết các linh hồn chạy vào nàng như thế nào.

 

3.

Bị đè bẹp dưới một khối lớn vừa bê tông vừa đá tảng, gã Mèo là một con ma to mồm nhất vì sự kêu gào vĩnh cửu của gã. Thật ra, sức nặng của khối bê tông và đá tảng khổng lồ đè lên chưa phải là yếu tố quan trọng nhất giam giữ gã, mà chính bởi khói hương và lòng thành kính của người dương gian dành cho gã. Người dương gian có thể lầm lẫn và bị lừa bịp, nhưng ở cõi âm chỉ có sự thật. Chính vì thế, các hồn ma gọi gã là Mèo theo cách mà gã đã sống trên trần thế. Vả lại, tiếng kêu của gã cũng giống mèo đến độ mọi đẳng linh hồn đều tin rằng trong mọi kiếp của gã vẫn chỉ là mèo.

Không thể thoát. Mọi hồn ma đều bảo thế, nhưng gã Mèo vẫn luôn kêu gào như thể đấy là bản chất tồn tại của gã.

Càng ngày, sự kêu gào của gã Mèo càng tăng âm lượng theo một tỉ lệ gia bội với cảm thức bị giam giữ của gã. Từ những phiên bản bằng đá đến thạch cao, hình ảnh gã được phát tán vào đình, chùa, miếu và cả các căn nhà mới xây. Càng được tôn thờ, nghiệp chướng càng nặng. Nhưng trần gian không nghe được tiếng gã. Người sống tiếp tục vinh danh gã dưới sức nặng của sự đày ải.

Vốn được xưng tụng như một người thanh bạch, gã trở nên trong trắng với cả đàn bà. Ở nơi sự tồn tại không còn bản năng mà chỉ là những ý lực, gã lại sống một cách bản năng hơn. Đó chính là sự cứu vớt có ý nghĩa nhất cho sự tồn tại cũng như khả năng tái sinh của gã cho một kiếp sau.

Gã đã gặp K trong dịp nàng đến thánh địa.

Cả cuộc đời gần một trăm năm của gã trên trần thế được gìn giữ như một ông thánh, tất cả đàn bà con gái đều là những trái cấm. Tuy nhiên, không ít lần trong đời, gã đã vượt rào ăn trái cấm, nhưng những kẻ tôn thờ gã không thể chấp nhận sự hoen ố đó, họ đã giết sạch những phụ nữ không may được gã yêu mến. Bởi thế, phụ nữ vẫn là một khoảng trống u buồn trong đời gã. Và cũng bởi thế, mọi phụ nữ đến thắp hương trước anh linh của gã đều bị hiếp. Nhưng cảm giác của sự thất tiết ở các phụ nữ bị gã hiếp chỉ là lòng kính tín mù quáng vào sự tuyệt đối của gã.

K là một trinh nữ. Nàng sạch như một nữ tu và thơm như một cánh đồng lúa chín. Khi thấy nàng thắp hương thành kính, gã đã trốn ra sau lưng nàng. Đây là lần đầu tiên gã từ chối một lòng thành dành cho mình. Trước sự thanh sạch thật sự, gã cảm thấy mình bất xứng. Nhưng đồng thời sự thanh sạch ấy cũng là một hấp lực không thể chống đỡ, gã chui tọt vào nàng.

Khói hương và lòng thành của K bay vào vô tận. Tất cả những linh hồn u ám lạnh lẽo đều được sự thanh sạch của nàng độ trì và trở nên ấm cúng.

Ở trong K, tuy vẫn bị đè, nhưng gã Mèo cảm thấy cái đè đã mềm mại hơn. Và gã tiếp tục kêu gào. Âm thanh những tiếng kêu của gã va đập trong tử cung làm kinh nguyệt nàng bất thường. Từ đó K cảm thấy trong mình có những xáo trộn. Những cơn đau thường xuyên trong bụng. Sự mệt mỏi và u mê trong đầu. Nhưng kinh hoàng nhất là những giấc mơ kỳ quái. Những gã đàn ông trần truồng xa lạ tìm cách ôm nàng. K sợ hãi đến không dám ngủ.

 

4.

Mã A Sình là cô gái đầu tiên bị giết sau ba tháng ngủ với gã Mèo trong một cái hang dưới chân núi Hoàng Liên Sơn. Cô bị xô từ trên sườn núi xuống và bị thú rừng ăn mất xác. Mất luôn lý lịch.

Cô thứ hai bị xe ô tô cán chết ở Hải Phòng sau vài đêm vụng trộm với gã Mèo ở bãi biển Đồ Sơn.

Cô thứ ba bị xiết cổ trong phòng tắm sau một lần duy nhất ngủ với gã ngay tại chỗ làm việc.

Cô thứ tư bị đưa vào bệnh viện tâm thần sau khi sinh hạ một bé trai.

Những cô gái người nước ngoài thì không bao giờ nhìn thấy mặt gã. Khi làm tình các cô đều bị bịt mắt.

 

5.

Nhiều người tin rằng gã Mèo rất hiển linh. Những phụ nữ hiếm muộn thường đến khấn vái trước lăng mộ gã. Và ước muốn của họ được thỏa nguyện. Nhưng không một ai biết chính gã đã xuất tinh trong tử cung của họ.

Gã cũng đã xuất tinh trong tử cung của K.

K hỏi tôi, ma có sinh con đẻ cái được không? Tôi bảo ma là những người đã chết. Nhưng ma có thật, K nói, ma là một đời sống khác. Tuy nhiên, K không hề biết nàng đã thụ thai bởi con ma Mèo.

K vẫn hành kinh, nhưng nàng có dấu hiệu của sự thai nghén. Nôn mửa và thèm chua. Ngày nào K cũng ăn hết khoảng mười quả chanh dây. Đến tháng thứ ba, K thấy da bụng mình căng ra. Đi khám bệnh, bác sĩ bảo trướng bụng. Đến tháng thứ năm, K đã thật sự là một phụ nữ mang thai, nặng nề và mệt mỏi. Hai bầu vú nở nang. Nhưng không thấy tim thai đập và siêu âm chỉ thấy một khoảng trống.

Ngoài sự nhọc nhằn của một thai phụ, K còn phải đối diện với dư luận về một bầu thai vô chủ.

Đây là khoảng thời gian K cần đến tôi nhất. Tôi thuê cho K một căn phòng nhỏ. Hàng ngày tôi đến với K sau giờ làm việc. Chúng tôi cùng ăn cơm tối với nhau. Xem truyền hình và thỉnh thoảng thảo luận về một kịch bản. Lúc cần thiết, tôi cũng xoa bóp cho K, đôi khi âu yếm, nhưng tôi và K chưa bao giờ làm tình với nhau. Tôi biết K vẫn còn trinh. Điều đó không để làm gì, nhưng cả K và tôi đều biết chúng tôi không nên đi quá giới hạn của tình bạn.

Từ tháng thứ bảy, K cảm thấy một cách rõ rệt những cú quẫy đạp trong bụng. Nàng hỏi tôi, thế này là thế nào? Tôi bảo, chỉ có Chúa biết.

Đột nhiên, tôi nhớ tới các vụ thụ thai siêu nhiên của các bà mẹ của các vĩ nhân theo truyền thuyết, từ bà mẹ của Đức Phật, đến mẹ Chúa Giêsu, mẹ Đức Khổng Tử, mẹ của Thánh Gióng Phù Đổng Thiên Vương…

Tôi hỏi K, có khi nào em mơ thấy mình giao hợp với ai không? Em nghĩ là có, K nói. Tôi đùa, vậy thì trần gian lại sắp có một thần nhân xuất hiện. Hãy vui mừng lên mà đón nhận tin lành.

 

6.

K lên cơn đau dữ dội. Nàng gọi điện thoại cho tôi. Tôi đón Taxi đưa K vào bệnh viện Nhân dân Gia Định cấp cứu. Nàng được đưa thẳng xuống phòng sinh. Các bác sĩ bảo phải giải phẫu vì không thấy tim thai đập. Họ nghĩ đứa bé trong bụng K đã chết. Tôi từ chối ký vào biên bản đồng ý cho mổ không phải vì tôi không có trách nhiệm pháp lý nào để làm chuyện đó, mà bởi tôi biết rõ chẳng có đứa bé nào trong bụng K. Tôi cũng biết K không hề có một chút tình cảm nào như thể tình mẫu tử với cái “thai” trong bụng mình, bởi vì nàng cũng biết đó chỉ là một khoảng trống. Nhưng cơn đau thì quá thật. Nó chòi đạp và muốn nổ tung. Không kìm giữ được, nàng rên la. Hãy cho nó ra. Làm ơn giúp tôi, hãy cho nó ra. Xanh mét và mệt lả. Cơn đau làm cho K oằn lên. Cuối cùng từ trong cửa mình nàng phụt ra một làn khói mờ có mùi ẩm mốc của đất. Và bụng K từ từ xẹp xuống. Một thằng Mèo nhỏ mượn nơi nương náu đã ra đời. Nó chui xuống gầm giường và nằm ở đó rình rập cuộc sống.

 

7.

Mỗi khi nhắm mắt, K lại thấy ông thánh Mèo và thằng Mèo nhỏ lần lượt chui vào cửa mình nàng. Việc đó không bao giờ trở thành thói quen đối với nàng. Nỗi sợ hãi buộc K phải cầu cứu tôi đến ngủ với nàng. Tôi đùa, em cần phải cho anh gửi âm binh của anh vào trong em thì bọn quỉ đó mới hết chỗ quậy phá. K hỏi, bằng cách nào? Cho anh đụ em, tôi nói. K đấm vào ngực tôi. Bậy bạ. Tôi tiếp tục nói một cách nghiêm chỉnh, có lẽ đó là cách duy nhất giúp em thoát khỏi tình trạng này. K cũng thẳng thắn bảo, em không bị ẩn ức tình dục. Em tin rằng có những linh hồn đang cần em. Em không biết điều đó có ý nghĩa gì, nhưng em thật sự cảm thấy bị lôi kéo và van nài, mặc dù em sợ hãi. Tôi gật đầu, có thể có những linh hồn cần một nơi như thân xác con người của họ cũ để thể hiện ước muốn tồn tại. Những linh hồn vẫn còn những tập tính của dương gian và tiếc nuối quá khứ. Những linh hồn bơ vơ và không có khả năng vượt qua cảnh giới quen thuộc.

K bảo, dường như em nghe được tiếng nói của họ. Tôi hỏi, họ nói gì? Họ cười anh, K nói. Tôi cũng cười. Dẫu sao, tôi chỉ có khả năng suy đoán.

 

8.

Cái chết không đồng đẳng. Gã Mèo không đi tìm ma nữ bởi những con ma nữ không còn mùi vị và đã mất cảm xúc. K là một trường hợp độc nhất mà gã Mèo khao khát vươn tới, sự thanh sạch của linh hồn và mùi người thuần khiết. Gã không thể tạo nên cảm xúc giao hợp cho K, vì gã vô hình tướng, nhưng nhờ K, gã cảm nhận được bản năng của mình giao động. Trong thế giới của gã, việc giao hợp chỉ là sự chồng lấn giữa hai cảm thức và có thể thực hiện xuyên suốt với mọi linh hồn, phi giới tính và tuổi tác. Thời gian là vô nghĩa. Bởi thế, K thu hút gã. Không những thế, trong bối cảnh thân thể K, gã thấy mình hiện diện như một sự sống.

Đêm tối là thời điểm thích hợp để gã Mèo bước ra khỏi nơi trú ngụ trong lồn K. Nhưng K chỉ nhìn được khi gã chui vào cửa mình nàng với một dương vật to cứng, như một tư thế của nỗi khát khao vĩnh hằng. Tận cùng đáy lòng K, hình ảnh đó chỉ là sự xỉ nhục cái tự do lựa chọn của con người.

K hỏi, em phải làm sao? Tôi bảo có hai cách, một là em tập trung vào khí công để gìn giữ chính khí và chính niệm. Sự mạnh mẽ của tinh thần và thể chất sẽ loại trừ được mọi tà ma, quỉ chướng. Hai là em cần một người thế vai.

K cốc lên đầu tôi, anh nói lòng vòng rồi cũng chỉ để dụ em. Anh hư lắm.

 

9.

Tôi kể cho N nghe câu chuyện mình đang viết. N nói, cái chết chỉ là một bước chuyển sang một đời sống khác. Trong thế giới của những hồn ma, anh nên có một nhân vật thèm chết. Đó là kẻ muốn đi tìm sự thật cuối cùng. Và hắn sẽ tiếp tục chết từ cảnh giới này đến cảnh giới khác, cho đến khi có một cái chết thật sự, hoàn tất một nghiệp chướng, hay đến một cảnh giới sau cùng.

Tôi nói, có lẽ đó là cái bản lai diện mục, chân như của Phật giáo. Và cái chết sau cùng chính là sự giải thoát. Nhưng triết lý chẳng giải quyết được gì mà niềm tin thì đáng ngờ. Anh nghĩ cần phải trở lại với con ma Mèo con mới được sinh ra bởi âm dương hỗn độn kia đang tác yêu tác quái thế nào.

 

10.

Sau ngày ở bệnh viện về, K khỏe hơn chút đỉnh. Nàng cảm nhận được hơi thở của mình thông thoáng hơn. Ông Thày dạy khí công nói, con đã có phần tinh tiến. Khí sắc của sự sống đã rạng lên. Thày hài lòng khi nhìn thấy con tịnh niệm với một thần thái thanh thoát.

Tuy thế, con ma Mèo con không biết gì tới những cố gắng của K. Nó ganh đua với Mèo bố hãm hiếp nàng. Đối với nó, việc đó chính là sự sống và nó cần phải sống.

Người ta không thể giải thích được tại sao ma chỉ đến với người này mà không đến được với người khác. Tôi tin rằng có những kẻ được chọn để nối liền những thế giới khác nhau. Và rằng luôn có một thông điệp về sự liên thông giữa các thế giới. Tuy nhiên, tôi không tin con Ma mèo con đã được gửi đến với K như một sứ mạng của sự bí ẩn trong vũ trụ. Nó chỉ là một hệ lụy ngoại lệ của tính vĩnh hằng của lòng dục. Bởi thế nó mãi mãi chỉ làm một việc duy nhất là đụ.

Con ma Mèo con vẫn nhìn thấy những phụ nữ khác, nhưng nó là sản phẩm của sự độc tôn và không thể thay đổi với nguyên mẫu, nó sẽ chỉ biết đến K như không còn một cõi tồn tại nào khác.

Và K không thể nào xô đẩy nó ra như thể nó là một thuộc tính của sự áp chế đương nhiên trong cuộc sống. Ý thức phản kháng làm K mệt và máu ngừng trệ trong huyết quản.

Mỗi lần bị hai bố con ma Mèo cưỡng hiếp, K thường ôm choàng lấy tôi, đôi mắt thất thần. Nàng chỉ tỉnh táo sau vài giây khi cảm nhận được ánh hồi quang ấm áp của chính khí nơi tôi.

 

11.

Tôi tìm cách trấn áp lũ ma Mèo. Trước hết tôi tìm thuê một căn hộ khác, rộng rãi và thông thoáng. Tối ngủ mở cửa sổ và để đèn sáng trưng. Tôi nghĩ K cần phải được hít thở tốt hơn. Máu huyết phải điều hòa và đầy đủ cho não hơn. Một tình cảm được che chở và yêu thương. Và tôi cùng tập vận khí với K trước khi ngủ.

Cùng lúc, K cũng được ông Thày dạy cho những bài học mới về động công và tĩnh công. Khu vực dưới rốn của K đã có dấu hiệu ấm nóng của một ngọn lửa. Những cơn mệt định kỳ của K được kéo dãn ra và mức độ dần giảm xuống.

K nói, đêm qua em mơ thấy anh, nhưng không phải là một giấc mơ đẹp. Tôi bảo, đó là một dấu hiệu tốt, anh đã vào sâu được trong linh thức của em. Tiếc là em chưa yêu anh. Một tình yêu mãnh liệt có thể xua đuổi mọi tà khí.

K nói, Thày bảo sẽ nhận em làm đệ tử. Tôi hỏi, em có thích không? Em cũng không biết nữa, K nói, lúc này em chỉ muốn chữa bệnh. Tôi đùa, biết đâu có lúc em trở thành một giáo chủ. Để làm gì? K hỏi lại. Tôi nói, cho tương xứng với ông thánh Mèo. K sa sầm nét mặt. Tôi đã nói một câu sai lầm. Cũng như tôi đã sai lầm khi giới thiệu K với N, cho dù đó là một ý tưởng tốt đẹp, để K có thêm một người bạn chia sẻ.

Tôi nói, anh đùa thôi. Cần phải đưa con ma Mèo về thế giới của nó. Tuy nhiên, anh vẫn thích ý tưởng em sẽ đi tu. Dường như đó là điều tốt nhất để các linh hồn sống quanh em tìm được sự an lạc trong cõi chết và em tìm được ý nghĩa của mình.

 

12.

Tôi nói với N, K đã quyết định làm đệ tử ông Thày và về một trong chín cửa biển của Cửu Long làm trấn sơn cho các linh hồn lưu lạc. Tuy nhiên, tôi không kể cho N biết khi chia tay với K, tôi đã chắp tay cúi lạy K như một tín hữu với giáo chủ và ôm nàng rất lâu như một người yêu./.

 

17.5.2009

Nguyễn Viện
Số lần đọc: 2335
Ngày đăng: 26.12.2009
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Một ngày của Chuá - Trương Văn Dân
Sự tích chim đa đa - Đỗ Ngọc Thạch
Ngọn tháp - Trương Văn Dân
Số kiếp…! - Trọng Huân
Gái nghê thường - Bạch Lê Quang
Không dám mô - Võ Công Liêm
Thiên tai - Nguyễn Viện
Một câu chuyện tình - Mang Viên Long
Quyển Sách - Trương Văn Dân
Một bài tập làm văn lạ - Phan Thành Khương
Cùng một tác giả
Thiên tai (truyện ngắn)
Nơi tối tăm (truyện ngắn)
Đại gia (truyện ngắn)
Gió ở lưng (truyện ngắn)
Game Show (truyện ngắn)
Mưa nước bọt (truyện ngắn)
Giữ Chùa Ăn Oản (truyện ngắn)
Lấp lỗ châu mai (truyện ngắn)
Người có công (truyện ngắn)
Người Mất Tích (truyện ngắn)
Ma khúc (thơ)
Ốm vì làm tình (truyện ngắn)
Họa Tiết Của Mùi (truyện ngắn)
Mù Mờ Váy (truyện ngắn)
Bữa Ăn Tối (truyện ngắn)
Chung Quanh Là Biển (truyện ngắn)
Hồi Ức Trong Máu (truyện ngắn)
Quốc Sư (truyện ngắn)
Bữa Ăn Tối (truyện ngắn)