Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.377 tác phẩm
2.747 tác giả
680
116.546.389
 
Chùm tạp bút ngắn (3)
Nguyễn Thị Hậu

Say bờ…

Bạn nhắn: hãy sống trọn vẹn một ngày đi! Ô, đấy là điều cần làm khó nhất của mỗi ngày đấy ạ!
Như hôm qua chẳng hạn, họp hành, công việc, tụ tập, và một mình... mỗi lúc mỗi nơi vẫn thấy mình k
hông thể hết mình, chưa thể là mình, trọn vẹn. Dường như một phần của mình bỗng nhiên lạc mất ở ở đâu đó, đang cố tìm về.


Bỗng thấy mình xa xỉ. Xa xỉ với thời gian còn lại không nhiều của một ngày, một đời. Xa xỉ với tâm trạng với cảm xúc ám ảnh bởi ngày đã qua... Sự ám ảnh của kẻ say bờ...
Say bờ, là khi ta nhớ biển đến cồn cào, tưởng như chỉ một chút thôi ta sẽ chạm tay vào biển, dịu êm và đầy bất trắc.


Say bờ, là khi ta đi trên đường bằng mà như đang đi trên cát. Cát hút lấy bàn chân, cát giữ lấy dấu chân, cát không dấu được bất cứ gì, khi gió thổi tới, khi sóng tràn vào, và khi ta ra với cát...
Say bờ, là khi ta tưởng mình tỉnh táo ngòai khơi, trở về bờ mỗi bước ta rời thuyền xa sóng sao trái tim cứ thắt
lại nghẹn ngào...


Bạn à, say bờ... có khi nào ta phải mượn cái say của rượu để quên...


được không...?

 

Quý bà Mùa thu

 

Mùa thu năm nay có những ngày mưa thật lạ lùng…



Ngỡ chỉ ở Sài Gòn còn những cơn mưa cuối mùa sầm sập quất xuống hàng cây ràn rạt lá, quất xuống dòng người câm nín giữa đường kẹt xe, quất lên những mái tôn liêu xiêu trong hẻm nhỏ…

Vậy mà ở Hà Nội cũng vậy.


Buổi sáng, ngồi quán café vỉa hè Lê Thánh Tông nghe hơi thở mùa thu tràn về trên vòm lá xanh mướt, mát mẻ, trong trẻo, nhẹ nhõm… Vậy mà chiều đến không khí lại oi nồng, rồi mây đen kéo đến, bỗng chốc mưa giông ầm ầm, đường phố ngập nước. Chưa lần nào  ra
Hà Nội vào những ngày chớm thu mà thời tiết lại thất thường như thế, cứ như một quý bà “xinh đẹp và thành đạt” nhưng đã bắt đầu vào cái tuổi “tiền mãn ” gì gì ấy…


Nhưng mặc kệ cái khó chịu,
cái khó chiều của quý bà Mùa thu, cốm vẫn thơm dịu dàng, càng dịu dàng hơn trong chiếc lá sen với lạt rơm vàng buộc hờ, trong chiếc thúng nhỏ trên đôi quang nhẹ nhàng sau chiếc lưng thon. Mặc kệ cái thất thường của quý bà Mùa Thu, hồng chín vẫn đỏ rực lên như thế, hồng ngâm vẫn xanh mướt như màu ngọc bích, vẫn giòn vẫn ngọt như thế. Và cúc vàng vẫn như nuối tiếc mùa hạ, thu hết cả nắng hè rực lên từng đóa, trong cái se se của mùa thu màu vàng bỗng da diết hơn… Và mỗi sáng trời như xanh hơn, không của riêng ai màu xanh đắm đuối ấy…


Mùa Thu Hà Nội luôn làm xao xuyến lòng người, nhiều hòai niệm, nhiều kỷ niệm, nhiều tâm trạng… dành cho quý bà, dù có người chưa từng gặp. Mặc nhiên là thế, Hà Nội mùa thu…

Ô, nhưng sao tự nhiên cứ nghĩ đến bức tranh của danh họa Nga Kramxkôi “Chân dung người đàn bà xa lạ”, người đàn bà đẹp dịu dàng mà ánh mắt kiêu kỳ, lướt qua những gương mặt nhìn mình đầy ngưỡng mộ nhưng không hề đón nhận một ai.


Mùa thu Hà Nội… bạn có còn ở đó…?

 

 

Lối về

 

Lối về, có khi là con đường giữa hai hàng cây cao vút, gió chiều xào xạc từng cánh hoa chiếc chong chóng nhỏ xíu…


Lối về, có khi là ngõ nhỏ rợp dàn bông giấy, thi thoảng một chiếc xe trong ngõ chạy ra, từ tốn nhập vào dòng người như nước trên đường phố…


Lối về, có khi là con đường ra khu dân cư mới đây còn là vùng ngoại ô, nay đường cao tốc 8 làn xe, dải phân cách thảm cỏ xanh mướt mát.


Lối về, có khi là vỉa hè phố cổ, khập khiễng đá lát vỉa hè, trái tim vấp ngã…

Lối về, có khi là đường quê dưới tán dừa, hàng rào bông bụt vẳng tiếng gà trưa…


Lối về, có khi là một chiều trên bãi biển… dấu chân in trên cát, nhẹ mà sâu, sóng ùa vào cũng không làm mất dấu, thật đấy…

Lối về, có khi là một sáng café quán nhỏ, ngồi gần nhau mà bỗng nghe xa ngái…

Lối về, có khi là đêm dài sự yên tĩnh làm nhàu ký ức tưởng như đã được an bài…

Lối về, có khi chỉ là một lần ra đi không ngoái lại…

Và mọi cái bỗng dưng biến mất.

Đơn giản thế


Ừ, thôi em về…

Nguyễn Thị Hậu
Số lần đọc: 2869
Ngày đăng: 20.01.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Ký ức quê hương - Trần Quang Vinh
Thời gian - Ban Mai
Mẹ ơi…. - Diệp Hồng Phương
Tôi còn kỷ niệm… - Trương Đạm Thủy
Những cánh rừng xưa - Trần Quang Vinh
Bạn giàu - Trần Quang Vinh
Tết nhứt về quê - Huỳnh Minh Tâm
Lãng du trong văn học Anh - Lương Văn Hồng
Phán xét lỗi người - Mang Viên Long
Những hồi ức buồn - Khuất Đẩu
Cùng một tác giả
Những mảnh vỡ (26) (truyện ngắn)
Café một mình (tạp văn)
Những mảnh vỡ… (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (2) (truyện ngắn)
Truyện rất ngắn (3) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (4) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (5) (truyện ngắn)
Sông gốm (tạp văn)
Những mảnh vỡ (6) (truyện ngắn)
Happy end (tạp văn)
Những mảnh vỡ (7) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (8) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ 9 (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (10) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (31) (truyện ngắn)
Say bờ (tạp văn)
Những Mảnh Vỡ (11) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (12) (truyện ngắn)
Nhà thờ (tạp văn)
Những mảnh vỡ (13) (truyện ngắn)
Nắng lạnh (tạp văn)
Chùa trong phố (tạp văn)
(tạp văn)
Những mảnh vỡ (14) (truyện ngắn)
Sân bay (tạp văn)
Tháng tư về (tạp văn)
Những mảnh vở (15) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (16) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (17) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (18) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (19) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (21) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (20) (truyện ngắn)
Mùa Thu Berlin (tạp văn)
Cà Phê Mùa Thu (tạp văn)
Mùa Thu Xanh (tạp văn)
Những Mảnh Vỡ (22) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (23) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (24) (truyện ngắn)
Cao Nguyên (tạp văn)
Những mảnh vỡ (25) (truyện ngắn)
Bạn Xa Xứ (tạp văn)
Vùng Biên (tạp văn)
Sơ Tán (tạp văn)
Những mảnh vỡ (27) (truyện ngắn)