Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.377 tác phẩm
2.747 tác giả
655
116.531.573
 
Những Miền Qua (4)
Nguyễn Thị Hậu

BẠCH MÃ SƯƠNG TAN…

Bạch Mã là một dãy núi đẹp, ranh giới tự nhiên giữa tỉnh Thừa Thiên-Huế và thành phố Đà Nẵng. Nằm trong vườn quốc gia Bạch Mã, đỉnh Bạch Mã với độ cao 1.450 m so với mực nước biển là đỉnh núi cao nhất của dãy núi này. Núi là một phần của dãy Trường Sơn chạy cắt ra sát biển, nơi đây có đèo Hải Vân nổi tiếng nằm cách Huế 60 km về phía Nam. Trên đỉnh núi hùng vĩ bốn mùa xanh tươi với thác nước, suối, rừng... nơi quy tụ nhiều loại động vậtthực vật quý hiếm ở miền nhiệt đới. Bạch Mã nằm cách biển chỉ có 18 km nên hòa với không khí của rừng núi là chút hương vị của biển.

Vào đầu thế kỷ XX Bạch Mã còn là một khu rừng núi hoang sơ chưa ai khai phá. Nhưng từ khoảng năm 1925, khi thám sát để mở đường qua khu vực này, một kỹ sư người Pháp là Girard đã phát hiện ra đỉnh Bạch Mã và bắt đầu tổ chức khai phá vùng núi này vào năm 1932 nhằm phát triển du lịch của Bạch Mã. Từ đó khu vực này trở thành khu nghỉ mát như Tam Đảo, Đà Lạt, xuất hiện các biệt thự, khách sản và kéo theo đó là phát triển về giao thông công cộng. Nhưng công trình này chủ yếu chỉ để phục vụ giới có tiền thời đó và các quan chức người Pháp. Bây giờ những ngôi biệt thự cổ này được sử dụng làm khách sạn phục vụ du lịch, nhưng trông vẫn hoang phế lắm…

Hôm đứng trên đỉnh Bạch Mã nhìn xuống đèo Hải Vân uốn lượn rồi mất hút, nhìn xuống phá Tam Giang xa mờ biển lẫn vào mây, nhìn xuống rừng Bạch Mã xanh ngút ngát... chợt ước biến thành hạt bụi hay một giọt sương, tan trong không trung, nhẹ nhàng, không dấu tích...

Hồi xưa có xem một bộ phim của Ba Lan, kể về một cô gái luôn nghĩ rằng mình biết bay. Mọi người đều coi cô như người tâm thần. Chỉ có một người đàn ông, một nhà văn dường như hiểu được điều đó... Nhưng cuộc sống chật hẹp đã không thể chứa đựng ước mơ bay lên của cô gái. Người đàn ông của cô - trong khỏanh khắc - cũng tự chặt đôi cánh tưởng tượng của mình... Để rồi thất vọng cô gái đã bay chuyến bay cuối cùng từ sân thượng tòa nhà mười mấy tầng... vào bầu trời của riêng cô...

Người ta đã xây một ngôi chùa trên đỉnh Bạch Mã. Trước sân là đôi ngựa đá màu trắng, trong chùa những đồ thờ cúng cũng là đá trắng, lọai đá Ngũ Hành Sơn. Thỉnh tượng Phật, treo chuông lúc đúng ngọ. Tiếng chuông vang lên... không gian nơi đây đủ cho tiếng chuông ngân dài, giao hòa trời đất...

Rồi nơi đây sẽ trở thành Hương Tích, Yên Tử chăng? Dù không thế thì cũng may mắn khi đã đến Bạch Mã khi nơi đấy còn chưa nhuốm nhiều màu đời trần tục...

TAM ĐẢO BỐN MÙA

 

Vào một ngày hè một năm nào…


Một khóa học với khoảng gần trăm người, từ Sài Gòn, Hà Nội, Huế... các giảng viên từ Pháp qua, trong đó có nhiều nhà nghiên cứu nhân học dày dạn kinh nghiệm từ Châu Phi, từ các nước ĐNA. Sau 2 ngày nóng nực ở Hà Nội, lớp học được tổ chức tại Tam Đảo. Sống ở miền Bắc bao nhiêu năm nhưng đây là lần đầu tiên tôi lên Tam Đảo, một thị trấn nhỏ cách Hà Nội khoảng 80km.


(Hồi xưa, có lần xem một cái tranh vui: trên con đường núi dốc ngoằn nghèo, ông chồng hớn hở đi trước miệng tấm tắc: Tam Đảo thật mát mẻ... phía sau bà vợ tay xách nách mang lỉnh kỉnh túi giỏ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại...).


Bây giờ đường lên Tam Đảo vẫn dốc núi ngoằn nghèo như thế, nhưng xe hơi đủ loại đủ kiểu lên xuống , ở những đoạn cua gấp khúc vẫn phải nhường đường tránh nhau.


Thị trấn Tam Ðảo rộng hơn 300ha, nằm gọn trong một thung lũng nhỏ của dãy Tam Ðảo, đồng thời cũng là một trong những vườn quốc gia lớn nhất miền Bắc. Ðầu thế kỷ XX, người Pháp phát hiện ra Tam Ðảo và đã xây dựng ở nơi đây một thị trấn du lịch cho những quan chức thuộc địa người Pháp với 163 ngôi biệt thự nằm rải rác trên các sườn núi. Nay những toà nhà Tây chỉ còn là phế tích trong hoang tàn, đổ nát, trơ ra những móng, tường, công trình ngầm nằm lẫn với cỏ cây, rêu phong, nắng mưa... Nhìn mà thấy xót xa. Một thời gian dài chả ai cần cái đẹp như thế... và bây giờ cũng còn có ai biết đến vẻ đẹp như thế...?


Thị trấn bé xíu, xinh xắn với những con đường lên xuống quanh co nho nhỏ, một dòng suối như vệt nước cắt ngang chảy suốt bốn mùa, giờ nhan nhản những ngôi "biệt thự " kiểu mới, giống hệt bất cứ một thị trấn thị xã nào đó. Phần lớn là khách sạn nhà nghỉ, hoạt động chủ yếu vào mùa hè.


Khí hậu ở đây rất độc đáo, bốn mùa trong một ngày. Buổi sáng se se gió xuân, buổi trưa nắng ấm mùa hạ, buổi chiều lãng đãng heo may mùa thu, buổi tối lạnh giá mùa đông.


Những ngày ở đó trong đầu cứ văng vẳng mấy câu thơ không biết của ai

 

… Anh sẽ đi qua cái quyến rũ của mùa xuân

cái cháy bừng của mùa hạ

cái xôn xao của mùa thu rất lạ

Đến cầm tay em se giá mùa đông

tình yêu nguyên vẹn đắm say thầm lặng

Thu nắng bốn mùa

gửi cả mắt trong em...


Và hoa. Hoa dại trên sườn núi, trong khuôn viên các ngôi nhà cổ, hoa trên tường rào những ngôi nhà mới, đủ sắc màu... nhưng màu tím vẫn nhiều sắc thái nhất: tím ngả xanh của bìm bìm, tím hồng nâu của anh đào, tím huế của bằng lăng, tím đỏ rực rỡ của bông giấy...


Và rau. Ngọn susu vươn bò khắp nơi, trên ruộng, trong vườn nhà... mỗi sáng đầy trên con đường có cái chợ nhỏ toàn khách du lịch. Bữa ăn nào cũng có món susu luộc chấm muối vừng dân dã.

 
Gần một tuần học, chơi ở đó, quen thêm nhiều bạn, biết thêm được nhiều điều...Lượn lờ mấy cái shop bán quà lưu niệm, mua được 2 con khỉ nhồi bông màu nâu và màu hồng rất dễ thương...

 
Chưa rời khỏi Tam Đảo mà đã mong sẽ được trở lại, vào một ngày đông.../.

Nguyễn Thị Hậu
Số lần đọc: 2327
Ngày đăng: 18.07.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Mấy suy nghĩ về sáng tác của người viết trẻ - Phùng Văn Khai
Miền đất trầm hương - Trầm Hương*
Bần Cư Náo Thị Vô Nhân Vấn… - Mang Viên Long
Ngốn não - Lê Minh Phong
Cuốn Sách Được Gấp Lại Và Nàng Hoàn Toàn Bẹp Dí - Lê Minh Phong
Học tài, thi phận - Mang Viên Long
Miếng trầu của mẹ - Phan Chính
Anh Có Tha Lỗi Cho Tôi Không? - Thụy Vi
Ở nơi có những đốm sáng. - Lê Minh Phong
Đà Lạt Chim Sẻ - Nguyễn Thánh Ngã
Cùng một tác giả
Những mảnh vỡ (26) (truyện ngắn)
Café một mình (tạp văn)
Những mảnh vỡ… (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (2) (truyện ngắn)
Truyện rất ngắn (3) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (4) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (5) (truyện ngắn)
Sông gốm (tạp văn)
Những mảnh vỡ (6) (truyện ngắn)
Happy end (tạp văn)
Những mảnh vỡ (7) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (8) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ 9 (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (10) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (31) (truyện ngắn)
Say bờ (tạp văn)
Những Mảnh Vỡ (11) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (12) (truyện ngắn)
Nhà thờ (tạp văn)
Những mảnh vỡ (13) (truyện ngắn)
Nắng lạnh (tạp văn)
Chùa trong phố (tạp văn)
(tạp văn)
Những mảnh vỡ (14) (truyện ngắn)
Sân bay (tạp văn)
Tháng tư về (tạp văn)
Những mảnh vở (15) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (16) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (17) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (18) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (19) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (21) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (20) (truyện ngắn)
Mùa Thu Berlin (tạp văn)
Cà Phê Mùa Thu (tạp văn)
Mùa Thu Xanh (tạp văn)
Những Mảnh Vỡ (22) (truyện ngắn)
Những mảnh vỡ (23) (truyện ngắn)
Những Mảnh Vỡ (24) (truyện ngắn)
Cao Nguyên (tạp văn)
Những mảnh vỡ (25) (truyện ngắn)
Bạn Xa Xứ (tạp văn)
Vùng Biên (tạp văn)
Sơ Tán (tạp văn)
Những mảnh vỡ (27) (truyện ngắn)