Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.384 tác phẩm
2.747 tác giả
462
116.598.946
 
Kho vàng của lãnh chúa-2
Lê Xuân Quang

Tư từng bước trèo lên...

Ðường lên mỗi lúc một khó, súyt mấy lần bị ngã xuống, Tư kiên trì cứ trèo...

Duyên ở dưới đang hồi hộp theo rõi từng bước của Tư. Thấy Tư bám vào một cành cây bị gẫy, ngã lăn xuống. Duyên hốt hỏang kêu rú lên... Cùng lúc đó, cửa hang đột ngột mở, lão râu rậm từ trong đi ra, khỏi cửa hang lão nghe thấy tiếng kêu của Duyên.. .Lão vội vàng xoay người, vớ tay vào xoay chiếc vòng gắn trên vách đá. Từ trên sừờn núi, - chỗ này xế ngiêng với cửa hang, nhìn rõ những động tác của gã râu rậm - Tư sau khi bám được cành cây khác  quay sang nhìn thấy lão rậm râu đang thao tác đóng cửa hang...

Hai cánh cửa khép vào. Chô đó lại trở thành vách núi. Gã râu rậm đi vòng ra phía sau tảng đá, rón rén đi tới sau lưng Duyên. Trong khi Duyên vẫn đang chăm chú nhìn Tư, gã râu rậm vươn tay chộp lấy Duyên, bịt mồm, tay kia điểm vào huyệt đạo trên người... Duyên cứng người, không kêu lên tiếng. Gã ta bế xốc Duyên, đi như chạy đến cửa hang, lại thao tác mở cửa. Cánh cửa lại mở ra,  gã cắp Duyên chạy nhanh vào trong hang, cửa nhanh chóng đóng lại.

Từ trên sườn núi , Tư nhìn thấy tất cả, nhưng sự việc sẩy ra quá nhanh, Tư không kịp lên tiếng, vội tụt xuống, nhưng sợ lão rậm râu lại đột ngột đi ra, Tư thận trọng nép mình vào lùm cây, ngồi thừ suy nghĩ, tìm  cách cứu Duyên.

x

Hai ông Hy, Sinh cắt rừng , vượt cây tiến dần tới chân núi thần. Lát sau xuất hiện gần chô Tư đang núp. Tư ló đầu ra khỏi lùm cây, đưa tay vẫy gọi. Hai ông Bố nhìn thấy con, lao vội tới. Mặt mày sây sát, phờ phạc, quần áo rách bươm, Tư  kể lại tình hình diễn biến sự việc cho Bố và Bác nghe. Ông Hy nóng lòng hỏi dồn : Cửa hang ở chỗ nào?

- Kia ! chỗ hai tảng đá kẹp giữa cây to ấy.

- Còn  chốt đóng mở đâu?

- Dưới gốc cây. Nhưng Bố và Bác phải đề phòng kẻo lão rậm râu lại đi ra...

- Ðược rồi, con yên tâm. Chúng ta đi.

Hai ông thận trọng đi trươc, Tư theo sau. Ba người tiến đến cửa hang. Theo tường thuật của Tư, Ông Hy thao tác làm theo... qủa nhiên cửa hang mở ra, Ba người tiến vào. Qua khỏi khúc ngoặt, lòng hang mở rộng, ánh sáng mấy khe hở từ trên trần hang tỏa xuống tuy không thật sáng, nhưng đủ nhìn : Nền hang bằng phẳng. Trên nền vương vãi nhiều đầu lâu, xương người. Trong một góc hang, 5 người phu vận tải bị trói, mồm nhét giẻ, người nào người ấy mặt cắt không còn hột máu. Cạnh nơi họ bị trói, phía bên trái, có một một cửa hang, chấn song sắt,  to bằng nửa cổ tay. Ánh sáng ở bên ngoài qua đó hắt vào.

Chiếc cửa cánh sắt khóa im ỉm.

Hai ông Hy, Sinh tò mò ghé mắt nhìn vào, Chợt cả hai lùi lại, rú lên: Trong hang, tuy hơi tối, nhưng họ đều nhìn rõ, những con chó xói, đôi mắt xanh rợn, mồm há hốc. Những cái lưỡi đỏ lòm hướng lên phía cửa, chầu hẫu như đang chờ đợi những thây người ném xuống. Hai người chợt hiểu ra... quay lại, tiến đến, dùng dao cắt đứt giây trói cho họ, mọi người cám ơn rối rít. Ông Hy hỏi : Tại sao các vị lại bị trói ở đây ? có nhìn thấy chúng bắt con gái tôi vào đây không ? Chúng đi lối nào?

Người có tuổi kia chưa trả lời ngay, móc túi đưa cho đàn em mỗi người một viên thuốc to bằng đầu ngón tay, đen như viên thuốc tễ. Mọi người uống ngay, xong, ông ta quay lại nói : Chúng tôi là gia nhân của tên chủ kho vàng. Nó lừa chúng tôi, bỏ thuốc độc vào rượu, Ðịnh lát nữa trở ra giết để bịt đầu mối,  giữ bí mật cho kho tàng của nó. May mà được các đại huynh đến kịp cứu giúp, ơn này thật to lớn.

- Chúng tôi nhìn thấy bọn nó bắt cô nhà đưa vào trong kia -  Người khác, ít tuổi hơn tiếp, đưa tay chỉ một lối rẽ, nằm ở chỗ ngã ba:

- Chính là hướng này .

 Ông Hy định đi ngay, người phu kia ngăn lại, nói : Thưa đại Huynh, ông đã có ơn cứu mạng. Chẳng dấu gì ông, xin ông nán lại ít lâu nghe tôi nói, trước khi chúng ta cùng đi cứu cô nhà. Tin rằng chúng không giết cô nhà đâu. Chắc chúng sẽ dùng cô nhà làm người phụ cho Thần Giữ Của. Muốn cứu được họ, cần phải hiểu rõ bí mật của cái hang này.

Hai người sốt ruốt cứu con, nhưng thấy họ nói vậy, cũng trở lại bình tĩnh, dục :   Ðược, xin huynh đài nói nhanh!

- Tôi tên là Tu, là người phụ trách xây dựng kho tàng này. Bốn chú em đây là Hà, Vi, Dân, Dũng (ông ta chỉ từng người) - họ đều là thợ, cùng tôi tham gia xây dựng từ những ngày đầu.

Ðây là một kho tàng của tên lãnh chúa Châu Mường Văn. Trong đó cất dấu một kho của báu gồm Vàng nén, Ngọc thạch, Kim cương và rất nhiều thứ quý khác mà nó và tổ tiên đã vơ vét được hàng trăm năm qua.... Hôm nay là ngày chúng tôi vận chuyển số báu vật cuối cùng vào kho cất, trước khi chúng đóng cửa hang và giao cho Thần Giữ Của coi giữ. Trước khi thực hiện ý định, cách đây hơn ba tháng, nó đã cưới một người con gái mới 15 tuổi, nói dối lấy về làm vợ lẽ. Cô gái này là con của một thương gia ở cách đây một ngày đường ngựa. Gia đình kia tham của, gả con gái cho nó, nhưng thực ra nó đưa về nuôi đủ 100 ngày, cho cô bé ăn toàn thức ăn đặc biệt chế từ mật ong và hương hoa. Tắm rửa bằng nước lá thơm...

Ngày cuối cùng trước khi đánh thuốc mê đưa đến đây, nó cho cô bé ngậm xâm và đưa đến đây chôn cùng kho báu để làm Thần giữ của. Theo truyền thuyết, nếu dùng người con gái trinh tiết sống với kho của đủ 100 ngày, người con gái đó sẽ rất linh thiêng, dữ tợn, ai dám động đến kho của sẽ bị cộ gái -  trở thanh Thần giữ của kia vật chết.

 

Cô gái này đã được đưa vào đây hai tuần trước rồi. Còn chúng tôi, nó động viên, hứa hẹn, nếu xong việc sẽ trọng thưởng... chúng tôi chủ quan không đề phòng... Ai dè, cách đây mấy canh giờ, ở trong tửu điếm, tên râu rậm - tay chân thân tín nhất của lãnh chúa - đưa cho tôi một bầu rượu quý nói rằng, tên lãnh chúa thưởng cho sự trung thành và cố gắng làm việc của mọi người trong thời gian qua, bảo tôi đưa ra cùng anh em thưởng thức. Mọi người không biết, vui mừng cám ơn hắn, khui ra uống.

 

Quả thực là thứ rượu ngon, qúy. Chúng tôi uống và nhắm với thức ăn tuyệt hảo của nhà hàng... sau đó lên đường. Khi chúng tôi vận chuyển hết số hàng vào đây, ai nấy tự dưng thấy mệt mỏi, rồi ngã lăn ra ngất đi. Tỉnh lại, đã thấy tất cả bị trói, mồm nhét giẻ...Thì ra trong rượu chúng đã bỏ một thứ dược liệu. Lúc ở ngoài hang, chúng tôi vẫn khoẻ như thường, Khi mang những thùng hàng vào, chúng đã bí mật đốt hương trầm, có pha một thứ dược liệu khác, ngửi hít phải, hai loại dược liệu hoà trộn, tạo thành chất độc, gây phản ứng khiến chúng tôi bị ngất. Chúng bận phải đưa vật quý vào dấu ngay nên trói chúng tôi lại, chờ khi xong việc trở ra sẽ vất chúng tôi xuống chiếc hầm kia cho rắn trăn gío và chó sói ăn thịt. May mà Hai đại huynh đến kịp thời cứu mạng, nếu không thì chúng đã làm mồi cho lũ dã thú rồi. Ðể trả cái ơn tái tạo đó, chúng tôi xin tình nguyện theo ông đi cứu cô nhà. Xin ông cẩn thận, Trong này đầy rẫy cơ quan giết người, tôi đã biết khá nhiều, bởi vậy chúng định thủ tiêu tôi để giữ bí mật.

- Ða tạ đại Huynh ! Ðược đại huynh nhắc nhở chỉ bảo, thật là may cho đệ.

- Không dám. Xin đại huynh chờ một chút - ông ta quay sang bảo các Bạn - Một chú ở lại, Chú Hà - ông chỉ một người  thợ - đã biết cơ quan đóng mở cửa hang, hãy phá huỷ ngay cơ cấu điều khiển, núp kín quan sát mọi động tĩnh chờ chúng tôi ra. Còn lại chúng ta chuẩn bị vũ khí theo Ðại ca đây tiến vào Hang. Xin mọi người theo sát tôi,làm theo tôi không được sai lệnh, hết sức cẩn thận kẻo bị bẫy nguy hiểm. Dứt lời ông ta đi trước. Từng đoạn ông ra lệnh lúc thì : Ðốt thêm đuốc... Ði men vào vách bên phải... Ðến một chỗ ngoặt ông ta đưa ngọn đuốc vào sát vách động, đọc những giòng chữ trên tường... đoạn khác lại cúi rạp xuống nền động đưa tay sờ xoạng rồi nhẩy tới từng điểm như trẻ con nhẩy cò chơi Ô ăn quan... từng người nhất nhất làm theo...

 

XXX

8.

Ðoàn người tiến đến một chỗ đường đi bằng phẳng, ánh sáng từ đâu đó, trên nóc hang chiếu xuống nhìn rõ mọi vật trong hang, đây là nơi rẽ ngoặt vào một ngách hang khác. Người dẫn đường quay lại bảo Bố và chú Sinh: Ðây là lối đi vào kho tàng. Bắt đầu từ đây chúng bố trí cơ quan dầy đặc để tiêu diệt những ai thâm nhập vào kho, nếu không được chúng cho phép, chỉ dẫn. Muốn vào được, chúng ta phải phá hoặc vô hiệu hoá các cơ quan kia - ông gìa đưa tay chỉ vào lối hang rẽ ngoặt sang phải - Mọi người đứng ở giữa lòng hang chính nhìn vào. Không ai nhận thấy điều gì nghi ngại. Ông Sinh quay sang hõi lão gìa : Tôi không thấy có gì khác thường, tại sao lại phải đề phòng? Lão gìa không trả lời, nhìn mọi người nói lớn: Tất cả dừng lại chỉ có hai Ðại Huynh và chú Thu theo tôi, còn lại khi nào có hiệu lệnh, hai chú Dũng, Tụ cùng cậu em đây sẽ vào. Dứt lời, ông ta nói như ra lệnh : Tất cả nằm gục đầu sát đất, dù thấy điều gì lạ cũng không được ngẩng đầu. Mọi người làm theo. Tư nằm sát vách, hơi chênh chếch, tuy gục đầu nhưng vẫn nhìn thấy mọi hành động của 4 người. Người đàn ông tên là chú Thu đi đâu đó, mang về một người nộm, kết bằng vỏ cây, trông giống như người nộm đứng coi chim trên cánh đồng.

 

Lão gìa dẫn đường, nằm sát xuống nền động, ba người làm theo. Bốn người bò trườn đi, sát bụng xuống nền. Bốn người tiến vào được một đọan, chú Thu lật người, nằm ngửa, từ từ nâng người nộm được buộc vào cây gậy, khẽ đu đưa. Bỗng  nhiều tiếng rít gío... tiếng tên bay... tiếng lụp bụp... Từ trong vách núi, chỗ ngoặt vuông góc lộ ra những lỗ hổng, từ trong lỗ hổng bay ra những mũi tên... người nộm hấng hàng chục mũi tên, đến nỗi, chú Thu không giữ nổi cho người nộm đứng vững , khiến nó đổ xập. Người dẫn đường lại hô : Tiếp tục !

 

Người Nộm lại đứng dậy, đung đưa, lại một loạt tên khác từ trong các lỗ hổng khác bắn ra... Ðến lần thứ ba thì tên không còn bắn ra nữa, Chú Thu  đứng dậy, đưa tay vẫy gọi, mọi người bật dậy tiến vào. Tư làm theo. Lại tới một khúc ngoặt khác . Lần này lòng hang hẹp hơn đoạn trước, nhưng hai bên đều có những cây đèn treo trên tường, tỏa ánh sáng trưng.

Ngay lối rẽ ngoặt, có hai bức tượng cao bằng người thật đứng án ngữ. Mặt mũi tượng trông dữ tợn. Trên hai tay mỗi tượng cầm thanh gươm, sáng loáng. ở phía sau hai bức tượng này là hai hàng mỗi bên còn 5 tượng khác, đứng cách nhau độ hai mét một bức. Trên tay chúng cầm các loại vũ khí khác nhau như : Côn, Chùy, Ðao, Thương. Tư thế của tựơng như đang sắp sửa tấn công.

Người dẫn đường lại ra lệnh cho tất cả lui lại, ông ta lấy những thanh gỗ, sắt do đám đàn em mang theo, lắp ráp thành một chiếc giá đỡ, trông như chiếc niễng kê phản, nhưng cao gần ngang đầu người. Khi lắp ráp đã xong, ông đẩy vào. Từ trên cao, hai bên hai thanh gươm bổ xuống, gặp thanh sắt to gần bằng ngón chân cái, hai thanh gươm tóe lửa, vì cự ly giữa thanh gươm và chiếc giá đỡ chỉ còn độ nửa thước nên sức chém nhẹ. Từ bả vai của tượng có một cơ cấu chuyển đông, hai bức tượng cứ thi nhau bổ gươm xuống... nếu người đi vào, không chú ý, chắc chắn sẽ bị lữỡi gươm chém mất mạng.

Trong khi hai bức tượng cứ thi hau bổ gươm xuống chiếc giá, Bác Tu bình tĩnh rút từ trong chiếc túi đeo bên hông ra một chiếc đột, một chiếc búa, Bác quan sát, rồi đưa chiếc đột đặt vào một điểm, đoạn dùng búa đóng mạnh, thanh chốt đó bật ra, hai cánh tay và thanh gươm rời khỏi thân tượng, rớt xuống đất.

Chú Thu cũng thao tác y hệt...

Hai bức tương trước đây mấy phút còn hung hãn là vậy, bây giờ trở nên vô dụng. Cơ cấu chuyển động ở nách vẫn làm việc phát ra tiếng đông lạch cạch nghe vui tai.

Tiếp theo, hàng tượng phía sau cũng bị Bác Tu và chú Thu vô hiệu hoá bằng phương pháp trên...

Mọi người thận trọng tiến vào.

 

XXX

9.

Hai bên thành tường hang rải rác những bộ xương người với các tư thế khác nhau : Bộ nằm ngửa, bộ ngiêng, bộ qùy. Bên cạnh là những vũ khí đã bị han rỉ... dường như ở đây đã từng sẩy ra những trận huyết chiến... Qua khỏi đoạn đường hẹp, đoàn người tiến vào một khu vực hang có mặt bằng rộng, cũng là nơi cục đường. Nhìn xung quanh, bốn phía, có bố trí các cửa, như là có các phòng. Mọi ngừời còn đang bàng hoàng, bỗng có tiếng động, như tiếng bánh xe trượt trên đường ray, mọi người nhìn về phiá đối diện trước mặt : Hai tấm cánh cửa lớn, trước đây mấy phút còn được nguy trang trông giống như thành tường, bây giờ đang lăn trượt ra hai bên - như chiếc màn nhung ở các rạp hát - Phía trước lộ ra một căn phòng rộng, đèn nến sáng trưng : ở chính giữa phía trên cao, có một người con gái xinh đẹp đứng. Cô gái vận một bộ áo liền quần  may bằng thứ the hồng mỏng dính bó sát lấy người. Hai chân đứng trên hai chiếc chum lớn bằng sành. Hai tay chắp vào hông, đầu ngửng nhìn về phía trước, hai mắt mở trừng trừng, sáng rực. Tư thế trông thật hiên ngang.

Miệng cô gái ngậm, môi được gắn xi rất khéo, tinh mắt mới nhận ra. Xung quanh cô gái để la liệt những chum, lọ, thùng...

Ngay trước mặt cô gái, phía dưới đặt một chiếc ghế chắc đóng bằng gỗ vàng tâm, sắc ghế mằu vàng , dưới ánh sáng của những ngọn đèn dầu, mầu vàng của gỗ càng rực rỡ hơn. Ngồi trên ghế, là một người đàn ông trạc 50 tuổi, đó chính là lãnh chuá Mường Văn, chủ nhân kho tàng. Dáng lão phương phi, quắc thước, chăm chú nhìn đoàn người. Sắc mặt thay đổi từ tái xám đến đỏ gay. Hai phía tả, hữu có hai gã tuổi trung niên, râu rậm, râu quai nón đứng khoanh tay trước ngực. Trông chúng lừng lững như hai hộ pháp.

Hai bên im lặng nhìn nhau. Thứ im lặng thật rợn người.

Chợt lời lão chủ vang lên, nghe chói cả màng nhĩ : Các ngươi to gan thật ! Dám đột nhập vào kho tàng của ta. Thằng Tu - Lão nhìn bác ta gằn giọng - Mi thật tài, để cho mi sống đến giờ thật là sai lầm, nhưng không sao, chúng bay sẽ được chết chung với nhau...

- Câm mồm ! Thả con ta ra mau ! Hôm nay gặp bọn ta, mi đừng hòng thoát thân để mà hưởng cái kho của cải đày tội ác này. Hãy xuống đây, động thủ đi !

- Tất cả đứng nguyên một chỗ ! Tìm những viên gạch mầu xanh mà đặt chân, tránh không đụng chân tới viên gạch mầu đỏ - Bác Tu hô lớn dặn mọi người. Bác chưa dứt lời, hai tên râu rậm đã từ trên bục lao xuống. Chú Thu và chú Sinh cùng hai người thợ còn lại nhất tề đều xông vào ứng chiến. Bác Tu lao lên phía tên chủ kho tàng đang ngồi, dáng thoăn thoắt. Ông Hy theo sau. Tên chủ kho rời khỏi ghế định lùi vào phía sau đám thùng chum, nhưng Bác Tu và ông Hy đã tiếp cận...

Hai cụm người  quây tròn lấy nhau...

Cuộc chiến ngày một khốc liệt. Hai tên hộ vệ cho chủ kho vàng võ nghệ tuy cao cường hơn đối thủ, nhưng không thể địch nổi những người thợ, vốn dỹ là dân giang hồ, võ nghệ không thua kém, đầy tinh thần phục thù việc bị lừa súyt mất mạng...                                       

Tên lãnh chúa thế thua đã rõ. Chỉ riêng ông Hy - tay võ thượng thặng nổi danh cả một vùng - y ta đã không chống được, bây giờ lại phải đấu cả thêm với bác Tu. Thấy rõ khã năng, liệu thế thoát thân, Y ta chém một đường gươm theo hình vòng cung, thế kiếm mạnh như gío cuốn. Hai người vội nhẩy sang bên để tránh, thừa dịp, tên chủ kho tàng chạy lại góc tường - nơi có một chiếc cửa chỉ khép hờ - Y định luồn vào trong phòng.

Bác Tu vội hét lên : Coi chừng nó tẩu thoát. Ông Hy nhanh như mũi tên - đứng hơi chếch chỗ cửa - vội lao tới chặn, đồng thời vung dao. Tên chủ vội vàng định thoát vào trong, không kịp đề phòng, mới chỉ lọt được nửa người phần trên, bị lưỡi gươm của ông Hy đâm trúng hông. Y vẫn cố nhấn người làm một động tác... trước khi ngã ngửa vật ra ngoài.  (vì nửa người tên chủ ở phía trong cửa, ông Hy và Bác Tu không nhìn thấy y làm gì).

 

Bác Tu bồi thêm cho một nhát nữa vào đầu, Y rướn người định kêu nhưng tiếng kêu chưa thoát ra cửa miệng chỉ nghe thấy như tiếng rú... đã tắt ngấm.

Y ngáp ngáp như con cá nằm trên thớt rồi ngoặt cổ tắt thở.

Hai tên đồ đệ đang chiến đấu với 4 người chợt nghe thấy chủ kêu...phân tâm... động tác chống trả bị lúng túng, chỉ chờ có thế, hai chú Thu, Sinh đều nhanh chóng đưa những đường gươm chính xác kết liễu đời hai tên đồ đệ theo đóm ăn tàn, cùng hung, cực ác.

Cùng lúc đó, theo lời chỉ dẫn của bác Tu từ trước, người đàn em đã cởi chiếc dây cột giữ người, đỡ cô gái xuống...

Chú Thu, chú Sinh cùng những người còn lại tiến vào những căn phòng bố trí ở xung quanh. Ông Hy tìm thấy con gái ở trong căn phòng mà tên chủ kho vừa định trườn vào. Duyên đã mê man. Cô cũng đã được bọn chúng cho ăn mặc y hệt cô gái kia... chúng chuẩn bị đưa Duyên vào một vị trí thứ hai, làm THẦN GIữ CỦA, mọi người đến kịp thời, nên chúng chưa kịp đặt Duyên lên vị trí cạnh cô gái kia. Duyên chỉ bị ngất đi do bị chúng cho uống thuốc mê, không như cô gái đã bị đặt ở vị trí Thần Giữ của hơn 10 ngày, người còn nóng nhưng hơi thở thoi thóp...

Cả hai cô gái đều được tháo xi gắn ở môi ra. Mọi người lôi từ trong mồm các cô mấy củ nhân Xâm to cỡ ngón chân cái. Những củ xâm này giúp cho các cô sống được 100 ngày. Trong quá trình chết dần, uất khí của con người tích tụ cho tới khi chết - theo gia phả của chúng sau này tìm được đã ghi - ''Sẽ tạo ra sức mạnh thần bí , sức mạnh của con ma thần''...cộng với những cơ quan giết người được bí mật bố trí xung quanh, độc Dược rải quét ở mọi chỗ hòng sát hại những ai đột nhập được vào kho tàng dù không chết bởi thứ này, cũng sẽ chết bởi thư kia

Trong khi mọi người đang xúm vào cứu chữa cho hai cô gái...

Bác Tu vẫn loanh quanh ở nơi tên chủ kho nằm chết, dường như hành động của tên chủ kho đã gây cho ông sự chú ý. Ông đi lại, ghé sát mặt vào bốn bức tường của căn phòng như tìm kiếm cái gì...

Bỗng có người kêu lên thất thanh và chỉ vào chiếc lỗ to bằng miệng chén ở trên trần hang. Mọi người nhỉn lên : Từ đây một làn khí mỏng, như làn khói nhẹ đang đùn ra. Một mùi thơm ngào ngạt như mùi chuối chín nẫu bốc lên, ngày một đậm đặc...

Mọi người bắt đầu thấy ngột ngạt khó thở, lảo đảo ngồi xuống.

Bác Tu vốn là tay thợ cả tham gia xây dựng kho tàng từ đầu. Bác biết tên chủ kho đã lợi dụng lúc mọi người sơ ý mở van chưá khí độc. Chắc chắn chiếc van đó nằm ở gần đâu đây. Nhưng thời gian qúa khẩn cấp, nếu đi tìm sợ không kịp...

Một ý nghĩ vụt tới : ''Chắc chắn từ đây có lối đi bí mật thoát ra ngoài, vì sau khi xả khí độc, tên chủ kho phải thoát thân ngay ''.

- ''Nhưng nút điều khiển mở cửa ở đâu'' ? Bác Tu có kinh nghiệm, lại học được cách bế khí của con nhà võ nên chưa bị mệt mỏi, bác vội nói lớn : Tất cả ngồi xuống điều hoà khí huyết. uống hết viên thuốc tôi đã đưa.Ai còn sức, vào các phòng dò tìm chốt mở cửa đường hầm thông thoát. Nói xong bác laị tiếp tục dò tìm.

X

Chú Sinh, ông Hy võ nghệ cao, có lực nên chưa bị làn khí độc làm ảnh hưởng, cả hai nghe lời bác Tu vội đi vào hai phòng khác. Mọi người làm theo lời Bác Tu.

X

 Làn khí độc mỗi lúc một đậm đặc...

Chú Sinh không chịu được cũng từ trong căn phòng lảo đảo đi ra, ngồi phệt xuống nền hang.

X

Trong căn phòng nhỏ hep. Bác Tu vẫn kiên trì đưa tay sờ nắn từng hốc tường, từng viên gạch...Bỗng tay bác vừa chạm vào viên gạch đồng mầu với tường đá, đặt khéo léo vào góc tường, một tiếng động lớn... mảng tường vuông chuyển động, thụt xuống nền hang, một lỗ thủng lớn lộ ra : Luồng khí từ bên ngoài tràn vào hất bác ta ngã ngửa ra sau, đầu đập xuống nền hang đau nhức. Bất chấp đau đớn, bác Tu hét lên : Ðường hầm thoát thân đây rồi ! Tất cả dìu nhau ra ngay... nhanh lên ! 

Ông Hy từ một buồng khác lao ra, hai tay ông cắp hai cô gái đi vào trước. Chú Sinh dắt Tự theo sau.

 Những người khác nghe thấy tiếng bác Tu, dù đang mệt mỏi cũng cố lết vào. Chỉ trong vài phút, tốp người đã thoát vào đường hầm. Bác Tu trước khi quay người đi, còn kịp gạt tay chốt ở phía trong để ngăn không cho khí độc tràn theo...

Ðoàn người khó nhọc trèo lên cửa hang...

Khi đoàn người đã đi qua được chỗ ngoặt, thoát xa cánh cửa đường bí mật thông với kho tàng, đường hầm chạy thoai thoải đi lên phía trên. Làn khí trong lành từ ngoài trời theo vào đã làm cho mọi người tỉnh táo, ai nấy đều lấy lại sức, đi nhanh hơn.

Khi ông Hy từ bậc thang cuối cùng trườn ra ngoài, đặt Duyên và cô gái kia xuống một gốc cây lớn, làm động tác cứu chữa, cũng là lúc mọi người đã ra hết, bác Tu nhắc nhở : Tất cả ngồi tránh xa miệng hang, đề phòng bất trắc.

Mọi người vừa nghe theo, dy chuyển toả ra xung quanh...

Một tiếng nổ ầm vang...

Tiếp theo là sườn núi  rung chuyển như sắp sụp xuống. Một làn hơi ép từ trong hang dồn ra, hất bay đi những tảng đá xếp ở cửa hang để ngụy trang. Mọi người đang đứng thấy chao đảo, sau đó chiếc hang sập xuống, cửa bị lấp kín.

Mọi người kinh hoàng nhìn nhau. Bác Tu giải thích : Khí độc (…) được xả ra, tích tụ, không có lối thoát, làm cho áp lực ngày một gia tăng, tràn ra khe cửa ở lối vào, gặp những ngọn lửa đèn dầu treo trên tường, bốc cháy phát nổ. sức mạnh của nó bằng hàng trăm tấn thuốc nổ nên đã làm toàn bộ chiếc hàng Thần đổ xụp. May mà chúng ta thoát được ra trước... không thì...

Mọi người mặt mũi tái xanh tái xám.

Tư đã hoàn toàn tỉnh hẳn đi đến bên Duyên. Hai cô gái đã được mấy chú tìm lại cho số quần áo cũ vất ở trong góc phòng, lúc cấp cứu mặc cho nên khi tỉnh lại thân thể không bị lõa lồ. Tư đến cạnh Duyên khẽ lay gọi... Duyên mở mắt ngơ ngác rồi ôm chầm lây Tư khóc, miệng la : Anh Tư ! em ở đâu thế này.

Bác Hy khẽ vỗ vào vai con gái an uỉ : Ðừng sợ ! Bố đây, con đã thoát nạn rồi. Duyên như người vừa ngủ mê tỉnh lại.

Tiếp theo tiếng nổ lớn, là những tiếng động ầm ì từ trong lòng núi phát ra. Kho tàng đã vĩnh viễn bị chôn vùi...

Bác Tu, chú Thu và những người thợ đi đến trước mặt hai ông Hy, Sinh nói lời cảm tạ, định chia tay để trở về quê quán. Ông Hy không nghe, lấy cớ ai cũng đã mệt, xin trở về nhà ông dưới chân núi kia nghỉ ngơi vài bữa cho lại sức rồi hẵng về.

Mọi người thấy ông Hy chân thành, nói đúng, vui vẻ nghe theo.

Ra chô hang dấu ngựa. Tất cả ngựa, xe, đồ dùng cho cuộc lữ hành vẫn nguyên ven. Họ đưa hai cô gái lên chiếc xe trước dành cho tên chủ kho tàng. Xe trang thiết bị tiên nghi đủ cho ba người... Mãy người đàn em của bác Tu tìm được trên xe còn nguyên cả thùng tiền vàng và nhiều đồ đạc quý gia, khênh ra... Bác Tu ngần ngừ, suy nghĩ, tiến tới trước mặt ông Hy, thi lễ, nói : Ða tạ thịnh tình của đại huynh. Nhưng có điều này tiểu đệ cần nói trước : Nhờ có hai huynh giúp đỡ, tính mạng của bọn tiểu đệ mới vẹn toàn... mới tiêu diệt được bọn ác nhân... bỡi vậy toàn bộ tài sản của tên chủ kho tàng xin trao lại để đại huynh định đoạt.

Ông Hy nhìn ông Sinh.

Suy nghĩ một chút, ông Hy hiểu ra, đáp lễ, nói : Xin đại huynh đừng hiểu lầm hảo ý của bọn đệ. Mời các huynh đài ghé thăm tệ xá chỉ thuần túy để cám ơn các huynh đã giúp đệ cứu các chắu. Thực tình nếu không có đại huynh... các chắu không thể nào thoát nạn. Cho nên tài sản còn lại của bọn ác nhân... xin đại huynh gìn giữ bọn đệ không dám tham gia. Còn kho tàng này, chúng ta nên báo quan để chính quyền đînh đoạt.

- Không được ! Không thể được - bác Tu phản đối kịch liệt -  Nếu thế, để cho công bằng, tài sản này phải chia đôi, đại huynh sử dụng hay dùng để trợ cấp cho dân nghèo cũng tuy lòng. Nếu không, bọn đệ không dám nhận.

Ông Sinh cũng tham gia... ông Hy đành chấp thuận...

Thấy ông Hy khiêm nhường, ý kiến lại hợp tình lý... bác Tu và đàn em vui mừng nghe theo, về thăm ân nhân. Người phu được phân công ỡ lại lúc trước đã chờ sẵn. Cửa hang đã bị đóng lại như trước. Người phu kia kể lại : Khi nghe thấy tiếng động ầm ì, lúc đó tôi đứng sát cửa, linh tính báo cho biết có sự chẳng lành, tôi vội nhẩy tót ra ngoài... lát sau, có một luồng hơi cực mạnh từ trong tống ra, tôi bị hất văng ra xa, ngất đi. Tỉnh lại, cửa hang tự đông đóng kín, mặc dầu cơ cấu đóng mở ở bên trong đã được tôi chèn kỹ theo lời dặn của Bác Tu.

- Chắc một hệ thống đặc biệt khác đã được gài sẵn vào cơ cấu phá huỷ tổng thể. Khi hang bị nổ tung, cơ cấu này hoạt động, đã đóng bịt cửa hang lại - Bác Tu giải thích.

Mọi người lên đường.

Trước khi bước đi, Tư đưa mắt ngoái nhìn cửa hang lần cuối - hang đã không còn một tý dấu vết - để ghi nhớ lại giây phút kinh hoàng mới vừa sẩy ra cách đây không lâu.

Ðoàn người đi khỏi chân Núi thần...

Chiều buông chầm chậm.

Mặt trời dần khuất sau dải rừng cây...

Bóng tối ập đến. 

 

(Tên các diễn viên, những người thực hiện phim, trôi dần lên phía trên, tiếp theo là tên Hãng phim thực hiện, Năm sản xuất...cuối cùng ở giữa màn ảnh là chữ: HẾT PHIM)

 

Phỏng theo truyện cổ tích Việt nam  -Thần Giữ Của.

 

Viết xong 27/4/1997 -  Sửa lại 28/10/1999

Lê Xuân Quang
Số lần đọc: 2952
Ngày đăng: 31.12.2006
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Voi nổi giận ! -1 - Lê Xuân Quang
Voi nổi giận ! -2 - Lê Xuân Quang
Nhạc cho phim truyện truyền hình:Chỉ là sự bày biện cho có - Nguyễn Đình San
Thổi còi - Nguyễn Tiến Văn
Góp ý dự thảo Luật Điện ảnh : 4 cái thiếu. - Nguyễn Trung Hiếu
Cùng một tác giả
Đại ca Tẩn (truyện ngắn)
Ma Cà Rồng (1) (truyện ngắn)
Ẩn số cuộc đời-1 (truyện ngắn)
Chí Tây ! (truyện ngắn)
Kẻ phá thối (truyện ngắn)
Lái gà (truyện ngắn)
Cá độ (truyện ngắn)
Cò.. Cưa... Cứa ! (truyện ngắn)
Quê hương ! (truyện ngắn)
Gánh xiếc chó (truyện ngắn)
Voi nổi giận ! -1 (điện ảnh)
Voi nổi giận ! -2 (điện ảnh)
Lái lợn (truyện ngắn)
Mối tình ma-1 (điện ảnh)
Mối tình ma-2 (điện ảnh)
Cha và...Con (truyện ngắn)
Báo hiếu cha (truyện ngắn)
Ngộ sát (truyện ngắn)
Tài năng trẻ (truyện ngắn)
Oan oan tương báo ! (điện ảnh)