Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.384 tác phẩm
2.747 tác giả
851
116.622.710
 
Bác Ba Phi : Cuộc đối mặt với quận Nhung
Anh Động

Bị pháo "đòn bẩy" nện một trận quá nặng, quân lính chết chẵn chục, quận Nhung bứt đầu đấm ngực, chửi thề ỏm tỏi:

 

- Kiểu đánh này là của Ba Phi chớ không ai có cách đánh cắc cớ như vậy được, phải trị tội thằng cha già dóc tổ này mới nghe.

 

Tên quận Nhung lịnh cho tiểu đội biệt kích đang đêm long theo kinh vô xóm Kinh Ngang, bao bắt hai ông cháu bác Ba Phi đem về quận trị tội.

 

Đang ngủ say, bác Ba cùng thằng Đậu bị bọn biệt kích lôi dậy, chĩa súng vào ngực:

 

- Nhúc nhích là bóp cò !

 

Thằng tiểu đội trưởng hăm dọa. Bác Ba tỉnh bơ:

 

- Có gì phải quấy nói nhau nghe, chơi chi súng ống, ghê quá !

 

Tên lính ngụy hự hẹ:

 

- Cha tôi nói cũng không lợi ông nữa, ông Ba Phi ạ !

 

Thế rồi bọn lính biệt kích ngụy lấy xuồng chở ông cháu bác Ba Phi về chi khi Rạch Ráng. Trên đường đi, lạnh quá, thằng Đậu ngồi áp sát vào ông nội, thì thào:

 

- Chắc ở tù rục xương quá, ông nội.

 

- Yên chí ! Bắt Ba Phi như bắt cóc bỏ vô dĩa vậy thôi.

 

Bọn giặc đem ông cháu bác Ba về chi khu, tống giam vào "chuồng cọp", rồi bỏ đi ngủ. Sáng ra tên quận Nhung sai lính dẫn ông cháu bác Ba lên công sở. Vừa trông thấy hai ông cháu, mặt tên quận Nhung hầm hầm, hỏi:

 

- Có phải ông đánh bom cần vọt vào tụi tui không ?

 

Bác Ba trả lời tỉnh bơ:

 

- Làm gì có chuyện đó. Quạn trưởng chưa từng nghe danh Ba Phi này sao ?

 

- Danh tiếng nói dóc của ông thì ai không biết.

 

- Vậy thì tôi nói có.

 

Quận Nhung gạt ngang:

 

- Ông nói dóc tổ, ai tin được ?

 

Bác Ba vuốt râu cười khà khà:

 

- Không tin được thì quận trưởng cho ông cháu tôi về nhà vậy.

 

Tên quận Nhung ngớ người ra, hắn chợt hiểu là mình đã thua trí bác Ba Phi. Hắn cười gượng:

 

- Tôi cũng tin vậy, ông già cả rồi, chỉ có tài nói dóc thôi. Hễ cái gì ông bảo có là nói dóc, chỉ có một tài ấy.

 

Bác Ba xửng cồ lên:

 

- Còn nhiều tài khác nữa chớ.

 

- Tài gì ?

 

- Tài đánh ngụy đuổi Mỹ nè ! Tài vận động quần chúng chống giặc giữ làng nè...

Tên quận Nhung nhăn mặt, bụm tai, la lớn:

 

- Thôi, thôi ! Đừng có nói dóc !

 

Bác Ba Phi lại vuốt râu cười khà khà:

 

- Bảo nói dóc thì thôi !

 

Tên quận Nhung lại ngớ người, biết mình thua trí bác Ba lần nữa. Bây giờ hắn phải đóng vai trò chủ động mới được. Nghĩ vậy, quận Nhung đằng hắng làm ra vẻ tươi cười:

 

- Tôi nghĩ ông có đánh bom nhưng tôi không tin ông nói bất cứ một điều gì.

 

Bác Ba chận lời hắn:

 

- Vậy chớ có nhiều người tin lắm đó.

 

- Đừng hòng. Đâu ông tìm chuyện gì nói cho tôi tin thử xem !

 

Bác Ba Phi bí quá, đưa tay gãi gãi mấy đám hắc lào ở cổ:

 

- Tôi biết tìm chuyện gì bây giờ ?

 

Tên quận Nhung cười đắc thắng:

 

- Ví dụ cái chuyện lớp da cổ của ông, bị người ta dùng lưỡi hái cắt cho sần sùi vậy đó.

 

Bác Ba Phi vụt nhỏm người lên:

 

- Đâu phải lưỡi hái cắt !

 

- Vậy chớ tại sao ?

 

- Tại một lần đi mua xi măng ở chợ Cà mau.

 

- Mua xi măng gì mà sần da cổ ?

 

- Lúc chở xi măng về, chạy vỏ lãi theo, nước xuôi sông Đốc, về đến ngang rượng đáy Bến Mã...

 

- Rượng đáy ra sao ?

 

- Có một sợi dây thép căng từ đầu cột đáy vô bờ, nước chảy, cột đáy quật sợi dây quất vào không khí kêu "trót, trót". Trời về đêm phần già cả sờ sệt tôi ngồi sau kềm máy và vấn thuốc hút. Bất thần chiếc vỏ lãi lao theo nước xuôi, chui qua sợ dây thép căng cột đáy đánh một tiếng "rẻng". Qua khỏi, tôi kẹp điếu thuốc đưa lên môi hút, nào ngờ đút lọt tuốt vào cuống họng, cảm thấy máu tuôn ra nóng hổi bàn tay. Té ra sợi dây thép gạt ngang ngọt quá, nên cái đầu tôi văng mất hồi nào không hay...

 

Tên quận Nhung sững sờ, chồm tới:

 

- Trời ! Rồi làm sao ?

 

Bác Ba chậm rãi tiếp:

 

- Tôi ném điếu thuốc, mò mò đụng cái đầu, liền lượm lên gắn lại vào cổ, rồi hốt xi măng tô chung quanh. Bởi vậy bây giờ lớp da cổ của tôi mới sần sùi như vậy ?

 

Tên quận Nhung vỗ đùi đánh đốp, cười vang:

 

- Thật là thú vị cho một cách nói dóc, nhưng nghệ thuật như vậy mà ai tin cho được ?

 

Bác Ba mỉm cười:

 

- Bởi quận trưởng bắt tôi nói ngang xương, không dựa theo sách vở nên sơ hở vậy đó.

 

Quận Nhung ngạc nhiên:

 

- Vậy ra lâu nay ông nói dóc có sách à ? Hèn nào nổi tiếng cũng phải. Ông cứ dựa theo sách nói một chuyện cho tôi tin xem nào !

 

Bác Ba uể oải thở ra:

 

- Ban đêm ban hôm lính đến bao nhà bắt dẫn đi, có kịp mang sách vở gì theo đâu ? Nếu quận trưởng cho về nhà lấy sách thì cũng có thể…

 

Tên quận Nhung ngẫm nghĩ:

 

- Ông về nhà trốn luôn rồi sao ?

 

Bác Ba Phi dứt khoát:

 

- Tôi để thằng cháu nội ở lại đây làm con tin.

 

Quận Nhung đồng ý, bảo bọn lính lấy xuồng đưa bác Ba Phi về nhà lấy sách nói dóc. Trước khi bước xuống xuồng, bác Ba đưa mắt nháy nhó thằng Đậu mấy cái. Thằng nhỏ hiểu ý, làm thinh. Bác Ba hất mặt bảo quận Nhung:

 

- Nếu tôi nói dóc mà ông tin thì sao ?

 

Quận Nhung vung tay lên thề:

 

- Thì ông yêu cầu gì tôi cũng giải quyết hết !

 

Hai tên lính ngụy bơi xuồng đưa bác Ba Phi về tới nhà. Bác bảo họ cứ thư thả ngồi uống trà rồi sẽ về. Hai tên lính ngạc nhiên, hỏi:

 

- Bác không cùng về chi khu à ?

 

Bác Ba cười khà khà:

 

- Tôi nói dóc quận trưởng tin rồi ! Hai chú về nói với quận trưởng giải quyết đưa thằng cháu tôi về cho đúng lời hứa.

 

Hai tên lính ngụy lủi thủi bơi xuồng về báo lại. Tên quận Nhung biết mình mắc điếm Ba Phi, hắn tức như bò đá vào dái. Nhưng không còn cách nào khác, hắn đành phải sai tên lính bơi xuồng đưa thằng Đậu về.

 

Ngồi giữa xuồng, thằng Đậu khoác tay từ giã quận Nhung.

 

Nhìn thằng nhỏ hí hửng, quận Nhung càng tức, bảo:

 

- Tao chịu thua ông cháu mầy một lần này thôi nghe !

 

Thằng Đậu cười mín:

 

- Quận trưởng ráng thủ, coi chừng bị thua nhiều vố nữa…

Anh Động
Số lần đọc: 3111
Ngày đăng: 19.09.2004
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Nơi cuối đường - Nguyễn Thị Diệp Mai
Mảnh vụn - Ngọc Hiệp
Chim Nhạn trở về - Nguyễn Thị Diệp Mai
Lửa cháy phía Phương Thành - Nguyễn Thị Diệp Mai
Đại ca Bầu - Nguyễn Thị Diệp Mai
Quên - Thu Trang
Hư ảo cuộc đời - Thu Trang
Quê ngoại - Thu Trang
Ông Mười - Nguyễn Trọng Tấn
Con khỉ nhà 3B - Thảo Bích
Cùng một tác giả
Ánh lửa Chông Nô (truyện ngắn)
Mũi lấn (truyện ngắn)
Tiếng bước chân (truyện ngắn)
Chung kết (truyện ngắn)
Tiếng đàn (truyện ngắn)
Thuốc đắng (truyện ngắn)
Chớp lửa đêm giông (truyện ngắn)
Cách chim không mỏi (truyện ngắn)
Đường còn xa (truyện ngắn)
Qua sông (truyện ngắn)
Khói lam vắt vẻo (truyện ngắn)
Trăng tháng chạp (truyện ngắn)
Hàng rào sậy (truyện ngắn)
Bến cũ (truyện ngắn)
Khai đập (truyện ngắn)
Qua cơn bịnh (truyện ngắn)
Suối nắng (truyện ngắn)
Khơi mạch (truyện ngắn)
Bên hàng Cù Oanh (truyện ngắn)
Tiếng trống Sampô (truyện dài)