Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.374 tác phẩm
2.747 tác giả
640
116.441.124
 
Bác Ba Phi : Chưa vào rừng mà con chó đã lâm trận
Anh Động

Vào mùa nước. Đêm. Rừng U Minh muỗi nhiều như vãi trấu, huơ tay qua đụng muỗi rào rào, hốt lại nắm một cái được mấy con. Ở đây quả là "muỗi kêu như sáo thổi", nhưng đỉa thì tuyệt đối không có một con nào, chỉ có "cá lội lền như bánh canh" mà thôi. Đất U Minh toàn là phân mùn đen như than bởi vì chứa những lá mục lâu đời, phân bện lên trong rễ choại thành một lớp trấp dày đến mấy thước, xốp và êm như một tấm nệm muốt khổng lồ. Nước U Minh đỏ thẫm ngọt ngào, bụm lòng bàn tay cho nước vào miệng hớp uống nghe mát lạnh. Nước rừng uống không sôi bụng, pha trà không bị bán mùi vị.

 

Đêm U Minh lặng trang. Chỉ có tiếng muỗi kêu ong ong và tiếng cá đồng ăn móng lác đác. Thỉnh thoảng đâu đó vài tiếng đại bác nổ xa xa làm cho lũ cá đồng giật mình quẫy rộ lên đồng loạt làm xôn xao không gian. Kế tiếp là tiếng kêu của lũ chim cúm núm hoảng hốt.

Mặc dù trời đêm tối như bưng, nhưng ông cháu bác Ba Phi cứ ngồi bên chiếc cà-ràng nhóm bếp lửa cháy nhá nhem do những cục đất táng và những thanh củi lụt bốc lên. Thỉnh thoảng bác Ba huơ khăn đập muỗi lạch xạch. Thằng Đậu ngồi sát bên bếp lửa un, cào than nướng những con cá khô sặc bổi bằng bàn tay. Mùi khô nướng, tươm mỡ thơm lừng. Thằng Đậu trao những con khô nướng cho ông nội để ông ngồi nhấm nháp chung trà, phần nó với con chó Đuổi còn mấy con cá lóc nướng trui, chấm nước mắm ăn với tô cơm nguội. Trước lúc đi săn phải bỏ bụng người ba hột và cho chó vài chén. Thằng Đậu thường làm như vậy. Con Đuổi ngồi bên.thằng Đậu trông con chó có chửa gần ngày sanh với cái bụng lớn mà phát mệt. Nhà chỉ có một mình con Đuổi, đi săn phải đem nó theo. Mặc dù nó có chửa nhưng vẫn còn sõi, không kém những con chó tơ.

 

Lúc chân trời phía đông vừa hửng đỏ, có nhiều vệt mây đen đâm ngang, họ xuống xuồng. Bữa nay ông cháu bác Ba Phi đi săn bằng chiếc xuồng be tám cho gọn nhẹ. Bác Ba đứng cầm cây sào nạng chống sau lái. Thằng Đậu ngồi trước mũi dùng cây dầm nhỏ bơi phụ. Con Đuổi ngồi chồm hổm trên tấm lô mũi xuồng, mỏ luôn nghếnh lên và hướng về phía trước. Xuồng của ông cháu bác Ba đi ngược chiều nước. Nước cứ sủi bọt hai bên mép mũi xuồng trông tựa những ngọn lửa. Bác Ba để cây mác cán dài tựa cây thanh long đao ở cạnh chân. Thằng Đậu đầu đội chiếc nón vải rách chỏm thòi tóc ra ngoài một chùm. Cây dáo nhỏ xíu của nó cũng để kế bên đùi.

 

Mặt trời nhô lên vàng rực phía sông Đốc. Ông cháu bác Ba quay lưng về phía ánh nắng sớm mà chống xuồng ào ào. Xuồng đi qua kinh Đá Bạc và hướng mũi thẳng lên vùng rừng Dương Hòa. Xuồng qua hết xóm Cựa Gà, Xào Lưới, còn một ngôi nhà cuối cùng là của bác Hai Móm, người bạn thân thiết của bác Ba.

 

Thấy hai ông cháu bác Ba đi săn, bác Hai Móm chạy ra sân vẫy tay gọi:

 

- Ghé lại uống nước chút sẽ đi !

 

Hôm nay là ngày kỵ cơm của bác Hai gái, là bạn thân đi luôn lảng lắm ! Dân miệt rừng, nhất cận lân nhì cận thân. Bác Ba bảo thằng Đậu móc mũi xuồng bê vào. Thằng Đậu cùng con chó Đuổi nhảy phóc lên bờ. Bác Ba lên sau, nắm mũi xuồng kéo tuột cho nó gác nửa thân lên sân, kẻo để nước trôi. Hai ông cháu bác Ba cùng con Đuổi vào nhà. Thằng Đậu chạy xuống bếp chơi với lũ cháu ngoại, cháu nội của bác Hai Móm. Con Đuổi lấn quấn bên bàn hai ông già ở nhà trên.

 

Sau khi uống cạn chung trà, bác Hai Móm bảo bọn trẻ đem bánh ra mời khách lót bụng. Một dĩa bánh ít đầy vun, hai đòn bánh tét bự cỡ cườm chân với mấy cái bánh phồng nướng phồng mặt quỉ. Bác Hai Móm lấy một cái bánh ít trao tạn tay bác Ba, vồn vã:

 

- Ăn thử đi anh ! Nếu cò hương, dẻo ghê.

 

Hôm nọ vợ chồng thằng Tư quết bánh phồng nếp dính mắc đầu chày vào cối, đổ cả thùng nước rồi mới lấy nằm xeo gần hụt hơi mới gỡ ra được. Ăn thử coi !

 

Bác Ba còn chần chừ thì bác Hai lột một cái bánh ít, ăn trước. Bác Hai Móm đưa cái bánh vào miệng cắn lại, rồi cứ ngậm luôn, không thèm nói năng gì. Bác Ba thấy vậy bật cười, hỏi:

 

- Ra sao mà anh cứ ngậm nghe hoài vậy ?

 

Bác Hai ra dấu chỉ trỏ ngầm bảo bác Ba cứ ăn là khắc biết. Bác Ba chiều ý chủ nhà, lột bánh. Nhưng bột bánh dẻo quá cứ dình nhèo nhẹo vào đầu ngón tay. Bác Ba bực mình rẩy mạnh một cái, chiếc bánh văng lên dính vào cây xiên nhà.

 

Nãy giờ con chó Đuổi cứ đứng lông nhông chờ chủ liệng xương, thấy thế nó ngỡ là một miếng mồi béo bở, a thần phu nhảy lên táp cái bánh. Chẳng ngờ bánh dẻo quá, dính cứng hai hàm răng con chó, làm nó không há miệng ra được. Con Đuổi kêu ư ư và vùng vẫy quyết liệt. Nhìn con chó Đuổi bị treo tòn ten trên cây xiên nhà, bác Hai Móm vụt bật cười. Chiếc bánh ít trong miệng bác bay vèo ra mang theo hai hàm răng giả trúng đánh bốp vào chiếc tủ thờ kê giữa nhà. Con Đuổi trên xiên liếc thấy ngỡ là một mảnh xương to, liền quăng mình nhào theo chụp bắt. Nhờ vậy mà nó sứt khỏi chiếc bánh ít, rơi nguyên con xuống đất.

Anh Động
Số lần đọc: 2605
Ngày đăng: 19.09.2004
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Nơi cuối đường - Nguyễn Thị Diệp Mai
Mảnh vụn - Ngọc Hiệp
Chim Nhạn trở về - Nguyễn Thị Diệp Mai
Lửa cháy phía Phương Thành - Nguyễn Thị Diệp Mai
Đại ca Bầu - Nguyễn Thị Diệp Mai
Quên - Thu Trang
Hư ảo cuộc đời - Thu Trang
Quê ngoại - Thu Trang
Ông Mười - Nguyễn Trọng Tấn
Con khỉ nhà 3B - Thảo Bích
Cùng một tác giả
Ánh lửa Chông Nô (truyện ngắn)
Mũi lấn (truyện ngắn)
Tiếng bước chân (truyện ngắn)
Chung kết (truyện ngắn)
Tiếng đàn (truyện ngắn)
Thuốc đắng (truyện ngắn)
Chớp lửa đêm giông (truyện ngắn)
Cách chim không mỏi (truyện ngắn)
Đường còn xa (truyện ngắn)
Qua sông (truyện ngắn)
Khói lam vắt vẻo (truyện ngắn)
Trăng tháng chạp (truyện ngắn)
Hàng rào sậy (truyện ngắn)
Bến cũ (truyện ngắn)
Khai đập (truyện ngắn)
Qua cơn bịnh (truyện ngắn)
Suối nắng (truyện ngắn)
Khơi mạch (truyện ngắn)
Bên hàng Cù Oanh (truyện ngắn)
Tiếng trống Sampô (truyện dài)