Mở lời :
Lục Bát Điên là một nỗ lực nhằm đưa lục bát trở về với đời thường, nơi nó xuất phát. Đồng thời, cũng là một nỗ lực khai phóng. Lâu nay, ngoài Bùi Giáng và một ít bài lục bát hiếm hoi của những người làm thơ khác, lục bát đang rơi vào ngõ cụt, dẫm chưn tại chỗ với những đề tài cũ, những rung động cũ, những hình ảnh cũ, những ngôn từ cũ. Thơ đọc nghe được được, mà không có hồn. Đọc xong đó, quên liền đó. Nói tóm, nước đọng ao tù.
Lục Bát Điên, viết về bất cứ đề tài nào, viết tùy hứng và buông thả cho vần điệu lôi cuốn. Nhưng trước hết và trên hết, Lục Bát Điên nhằm thỏa mãn một sự thèm muốn: thèm làm thơ. Bất cưỡng như thèm đàn bà.
Thì cứ viết chơi cho đã thèm. Hạ hồi phân giải. Nói như Bùi Giáng: Cho vui vậy mà!
Trăm năm trong cõi người ta
Thịt cầy rượu đế khéo là khoái nhau
tháng mười, 2008
kiệt tấn
* Khúc 1
bỗng dưng biển động non đoài
khiến dòng lục bát chảy hoài không ngưng
bỗng dưng chớp động lưng chừng
khiến dòng lục bát trong rừng cháy ra
bỗng dưng là bỗng dưng là
điên khùng lục bát ta bà đảo điên
bỗng dưng lục bát triền miên
ầm ầm lục bát khắp miền núi sông
triền miên lục bát tuôn dòng
mưa xuống sa mạc ngàn bông dị kỳ
* Khúc 3
đất lửa nặn cái hình hài
ngó ra cũng chẳng giống ai chút nào
thì thôi kệ mẹ chớ sao
buồn năm phút bỗng cùng nhau bật cười
hầm hì bản mặt đười ươi
liệng ra bãi cát lũ người thất kinh
nằm lăn một đống chình ình
cái thằng mẹ rượt xà quynh xà quàng
đêm đông lụy ứa hai hàng
nhớ cha nhớ mẹ trên ngàn mắc mưa
điệu ru sông núi chưa vừa
hét lên một tiếng ngựa lừa hí vang
chùa nghiêng chuông ngã tan hoang
tây thi đắc kỹ hai hàng lụy sa
túc lên một tiếng tù và
gọi hồn kiệt trụ gọi ma xứ hời
về đây sấp ngửa cuộc chơi
ta ôm núi đá một đời quàng xiêng
* Khúc 7
bây giờ tỏ rạng nguồn cơn
cồn xanh lý bạch ngồi đờn dưới trăng
quí phi lụa múa cung hằng
để rơi chéo áo xích thằng đường vương
nửa đi nửa ở trăm đường
dùng dằng núi biếc ngập ngừng mây xanh
con chim nó đậu trên cành
hót lên một tiếng ngọn ngành chẻ hai
phi phi thiết chu chu hoài
bì khu phi thiết phượng đài nhiên nhiên
lục bát điên lục bát điên
điên khùng lục bát khùng điên điên khùng
* Khúc 13
ngó ra biển rộng khôn cùng
có con cá nược khật khùng lội chơi
lội mệt thì lấy giầm bơi
tìm ông địa tạng cất lời hỏi han
rừng sâu có một ông chằn
cởi quần lột áo ngựa rằn tắm mưa
đế thiên đế thích leo dừa
thò tay hái được một mùa măng le
tề thiên phật thủ rơi đè
hành sơn nằm ngủ lè phè trăm năm
mưa sa gió cuốn ầm ầm
ngao sơn một ánh trăng rằm lên khơi