Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.011
123.235.708
 
Howl – Tru phẫn
Alen Ginsberg

      Dẫn :

 

1- Ngày 13 tháng 10 năm 1955, Ginsberg đọc bài thơ dài Howl tại Gallery Six ở San Fransisco trước một cử tọa cuồng nhiệt và gây thành tiếng vang lớn. Tác giả và nhà xuất bản  Howl phải hầu tòa sau đó với tội danh "văn hóa phẩm bẩn thỉu"nhưng kết quả : trắng án.  Với Howl, Allen đường hoàng buớc lên thi đàn Mỹ  từ thập kỷ 1960.

 

2- Ông đã tâm sự trong bài phát biểu Ngẫu hứng ở Bắc Kinh về những “ gốc rễ cảm hứng” của mình.

+ Tôi viết thơ bởi vì tôi đau khổ, sinh ra để chết, sỏi thận và huyết áp cao, ai ai cũng đều đau khổ

+ Tôi viết thơ bởi vì tôi theo Tứ Thệ của Phật giáo: chúng sinh cần được giải thoát trong vũ trụ là vô số, sự tham sân si của riêng mình là vô hạn, cảnh giới mình bị lâm vào là vô lượng, nẻo đường ngộ tâm là vô tận

+ Tôi viết thơ bởi vì các gien của tôi và các nhiễm sắc thể của tôi có tình với các chàng trai trẻ chứ không phải các phụ nữ trẻ.

+ Tôi viết thơ bởi vì Thế chiến I, Thế chiến II, bom nguyên tử, và Thế chiến III nếu ai muốn, tôi thì không muốn

+ Tôi viết thơ bởi vì tâm trí tôi tự nó mâu thuẫn, phút này đang ở New York , phút sau đã đến dãy Alpes…

 

       3- Howl ( viết cho người bạn Carl Salomon, bệnh tâm thần ) là tiếng Tru phẫn của một thế hệ Beat trong lòng xã hội Mỹ với đầy rẫy nguồn cơn điên loạn, đói khát, bệnh tật,  tính dục, chiến tranh, tội phạm, ma túy, bất công  cả Phật pháp tâm linh  ….Howl là bức tranh  cuộc sống, là nhịp điệu hơi thở ngày sống với ngồn ngộn sự kiện chi tiết đời thường của tác giả và bạn bè. ( mời xem các chú thích) , nổi lên là tinh thần đối kháng mạnh mẽ .

 

       4- Howl đuợc viết với thi pháp hậu hiện đại, những câu thơ tuồn tuồn dài dặc, lắp ghép các hình ảnh hư thực và đa chiều kích từ nhiều nguồn nên thực sự khó nắm bắt  nội dung.  Do vậy, chúng tôi đã cố tình không tuân thủ style của Allen trong quá trình chuyển ngữ mà tách ra các hình ảnh sự kiện với hy vọng bạn đọc dễ theo dõi. Chắc chắn phần nào đã làm giảm mất giọng điệu riêng của Allen  và ít nhiều làm giảm chất phản biện của Howl nhưng đó là sự lựa chọn của chúng tôi . Rất mong quý bạn đọc thông cảm .

                                                                                                   

Trang Thanh Trúc & Vĩnh Phúc

     

 

 

Phần I

Ngày tru trơ, thân thể từng phần tùng xẻo   *  

                      cho Salomon

 

Dúm dó thế hệ tôi

chán vạn điên rồ, truồng hoảng loạn, bóng quẩn đói rách đè

bẹp dí, những nơ-rơn trí huệ tuyệt vời

phố đen lếch thếch hình hài, bình minh thắp bức bối đỏ

lục xục bới tìm cổ máy đêm, những ngờ nghệch hippi (1) khát cháy

kết nối ngân hà nhiệt điện ngàn năm cũ sao bay

những trũng mắt khốn khó lửng đửng khói thuốc say

bóng đục ngầu, căn hộ cóng, bồng bềnh điệu jazz nóc cao thành phố

dưới đường mêtrô, tim óc bày biện hiến thiên đường,(2), mái chung cư dát sáng

loạng choạng ban mai bóng thiên sứ Hồi giáo hờ rợp rạp

những chân qua trường Đại học, long lanh mắt, ảo giác đầy Arkansaw

và tấn kịch đời Blake, (3) giữa đám học giả

biện bày chiến tranh

 

Kìa

cửa sổ hộp sọ, thơ nhảy cỡn động dục

học viên bị trục xuất ngông cuồng tụng ca vẩn đục (4)

kẻ trần nhộng co ro phòng tối, lửa thắp đốt tiền (5)

nghe khủng bố đấm qua tường lụng bụng

đường Laredo qua New York bẫy rập khin khít

những ruột tượng cần sa, những râu ria xoăn xít

thòng lọng thít

đêm khách sạn tồi, hẻm Thiên Đường(6) mùi lá thông sực nức

thợ vẽ  vờ vật, nỗi chết thu lu, những giấc mơ ừ ứ

& lu bù dị mộng với bất tận giao hoan

ma túy, rượu cồn bù khú

phố mù đặc, mây âm sầm, tâm bàng hoàng hiện

chớp rùng rùng vọt về hai hướng Canada & Paterson( 7),soi

thiên thu thế giới im ỉm

tầng tầng ảo giác Peyote gây mê, bình minh sân vườn xanh nghĩa trang nắng quái

rượu vang say sân thượng, mặt tiền cửa hàng phố cần sa, lộn chộn

những tay đua, đèn đường trắng nhấp nhổm

mặt trời động, trăng run cây xộc xệch

sậm sột đông xám chiều Brooklyn (8) nôn tháo

rác rưởi huênh hoang, ánh sáng mở tâm tự tại ( 9)

 

Kìa

Battery đi Bronx, những ma túy dờ dật bám mêtrô 

ngày tỉnh thức, ồn ĩ bánh xe lăn, đám trẻ léo nhéo, óc mòn vạt

vườn Zoo ảm đạm sáng

những mê ngủ tuồng ra, cửa tiệm Bickford tù mù vàng vọt

nốc cạn chiều ngót xác xơ Fugazzi quán lọt đọt

thông điệp hát tiếng hydrogen (10) rinh rang vỡ

Ngày Thế Tận    

những bọt miệng liên tu bảy hai giờ không cạn

nhà đến  bar, quán rượu đến Bảo Tàng, cầu Brooklyn

và cả một đạo quân thất lạc, những chiếc bóng rậm rịch

nhảy từ cầu thang, cửa cứu hỏa, từ Empire State(11) cao tầng, vầng trăng lảo đảo

lải nhải thổ đầy chậu lặt nhặt ký ức, những va đập nhản cầu, chấn thương não

bệnh tâm thần, chiến tranh đỏ, tù ngục đen

bảy ngày đêm, những bộ nhớ tuyệt vời ủ

mắt thao láo, khạc nhổ thứ thịt ( 12) đã ban phép vỉa hè sậm xụ

Người đã biến mất vào cõi Thiền tịch diệt New Yersey

dấu bưu ảnh hình Tòa Thị chính Atlantic (13), ngủ rêu

Newark( 14 ) phòng tồi cai nghiện, nhớp nháp mồ hôi Đông Phương

nửa bán đầu nảo đau Trung Hoa, Tanger, chứng nhức xương (15), 

 

Còn đó

những vạ vật nửa đêm sân ga hỏi cơn cớ

loanh quanh ngã ba trời không một nửa chia biệt rụng rời

những toa tàu hàng lổn nhổn, phùm phum mù mịt khói

phi đường sương, tuyết nửa đêm, bến quạnh hiu trang trại quê nhà

Kansas, vũ trụ những trời sao nhao nhác, chân dung động

áy náy từng chân tóc tò mò học thuật Plotinus Poe

Thánh Gioan Thập Tự, thần giao cách cảm và điệu bốp kabbalah thần bí (16)

ngỏ phố Idaho, những xơ rơ kiếm tìm thiên sứ thổ dân thấu thị mở

chân trời thị kiến

Baltimore sáng lóa những cơn điên siêu nhiên

ngầy ngật ngật

những thiêu thân bổ nhào lịa xịa đèn xe Limousine mời gọi, mưa đông đêm thị trấn xột xệt

những gầy rạc te tướp lệt bệt Houston phố, sục sạo vét đĩa

súp, tình dục, nhạc Jazz, leo ngõ cụt đàm thoại

Nước Mỹ &Vĩnh Hằng, phù du những vô vọng

đi thôi, giẫm lên kinh tuyến đen, hải âu bay Châu Phi

Mexico núi lửa (17), người mất hút vòm miệng đỏ, trơ vãi thô, phún thạch và

tàn tro thơ lịt mịt Chicago(18) rực cháy

miền Tây ngày hiện, kẻ điều tra bọn F.B.I da sậm, mắt dâm

chủ nghĩa Hòa Bình chìa những tờ rơi tối nghĩa

những cánh tay đỏ phỏng đầu thuốc lá khua phản kháng

chủ nghĩa Tư bản, khói mê hại

Union quảng trường, những thân truồng, những truyền đơn Siêu cộng sản & nước mắt

còi tầm Los Alamos (19) gầm rú khóa vô minh

phố Wall, cả con phà đảo Staten đang chi chát, trong lặng ngắt  

rồi chạy dài  đường thể dục lộ thiên trắng, run bật khóc

những xương người máy

họ cắn cổ thám tử, mặt càu cạu miệng làu bàu

chỉ là kỳ cạch chuyện riêng tư ngu mê tự hại

gối quỳ mêtrô tru hú, bản thảo tốc mái quyên sinh mù, lòng thòng trần tục bộ sinh dục

họ rú lên hoan lạc tì bà, những  mô tô đ…hậu môn lộn lèo

mê hoang thổi phồng căng lạc dục, những cái miệng thiên thần trần thế

những ve vuốt Đại Tây dương & thủy thủ  biển Caribê 

họ sáng chiều nhảy múa vườn hồng, công viên xanh nghĩa trang vàng uột

vung vãi tinh trùng cho đêm thụ nhận

nhà tắm hơi, họ giấu tiếng nấc, mở nụ cười rồi lệ gạt vào trong

tim nhói, Thiên thần tóc nâu thân khỏa, lưỡi gươm đâm xọc

định mệnh định mệnh

họ đã mất những bạn trai tình cho những mụ già gian giảo

một mụ độc nhãn, đồng đô la đồng tính ái thều thào

một độc nhãn nháy mắt vọt khỏi tử cung

độc nhãn còn lại dụn dịn ngồi cắt

sợi chỉ vàng trí tuệ mắc

khung cửi nghệ nhân

họ miệt mài giao cấu, một chai bia, gói thuốc lá, cây nến với người tình

nhào xuống đất, hợp hoan sàn ra hành lang ình ịch

bất tỉnh cuối chân tường lờ ngờ ảo tượng

cái hĩm và cực khoái

trang nghiêm tự lừa mình về sự phóng tinh cuối cùng cửa ý thức

họ, thác thân địa cầu bán lạc thú thiếu nữ ngày cao gót  

lầy nhầy mặt trời lặn ối

lật bật sớm mai đỏ mắt, trần mông nhà kho, truồng hồ bơi

thức huyên náo mặt trời

 

Còn đó

rong ruỗi những xe đêm trộm, những đàng điếm Colorado

N.C (20), bí mật những vần thơ, con đực mạnh mẽ và

mỹ nhân Denver, Denver

hoan lạc mở ngực phì nhiêu

con gái & đất hoang, sân quán sau, rạp chiếu bóng

hang núi đỉnh trời

những tiếp viên gầy nhom, váy tốc cô đơn tàn sao mọc

vệ đường, toilet trạm xăng, thị trấn hẻm eo óc

bóng rồi nhòa nhạt phim đồi trụy, giấc mơ biến hình 

Manhattan, bật thức cơn nhức đầu rượu Tokay những

mị mộng kinh hoàng Đại lộ Ba

bổ nháo nhào phía văn phòng thất nghiệp

đêm bến tàu trắng tuyết, giày cuốc bộ đỏ máu, chờ

Sông Đông, căn phòng cánh cửa mờ hơi nước khói thuốc phiện(21) 

Hudson sông, bờ dốc dựng ngược đón

những vở kịch tự sát im trăng xanh, thời chiến đèn pha

đầu quấn vòng nguyệt quế lãng quên

ngốn tưởng tượng thịt cừu hầm, tiêu hóa cua dưới đáy sông Bowery

bùn đọng

họ khóc bản tình ca phố, đẩy đi chiếc xe hành tỏi, âm nhạc tồi (22)

đóng mình trong thùng hàng, phèo phèo thở bóng tối gậm cầu

vực dậy đàn Clavico từ kho phế thải

khu Harlem tầng sáu, những húng hắng ho, vòng lửa đội bầu trời lao phổi

lẩm bẩm những thùng sách thần học (23)

họ loăng quăng viết, đêm rock and roll (24) những cao nhã âm tuệ

ban mai trắng vỡ, những khổ thơ lạc xạc

tim phổi, chân, đuôi động vật thối, rau cháo ngày nhai rau ráu

tưởng tịnh chay tinh khiết

tìm quả trứng dưới gầm xe chở thịt

họ bỏ phiếu cho Vĩnh Cữu phi thời gian, ném đồng hồ vào bất tận(25)

muời năm tới, đồng hồ rơi, tích tắc hư vô dội trên đầu báo thức

trả lại máu cho cổ tay ba lần chảy, tuyệt vọng mở

tiệm đồ cổ, tóc thanh xuân nứt già nua

họ ở đó, những com-lê hàng flanen trên giàn hỏa đỏ

Madison đại lộ im nghe chì lép nhép

tràn giữa dòng thơ, loảng xoảng sắt thép chất thùng xe, lóe chóe nitrogkycerin mấy nàng tiên quảng cáo, khí mù -tạc hổn hển, biên tập viên bút vằn vện và( 26)

những bác tài Taxi cổng Thực tại Tuyệt đối phăm phăm cưỡi lên họ

bẹp dúm 

họ đã nhảy từ cầu Brooklyn và quên lãng vùi lấp

trong mụ mị trì độn hẻm phố Tàu, xe cứu hỏa í a

không một cốc bia gọi là

họ, bi đát hát ngoài cửa sổ, bổ nhào khỏi metro, nhảy sông Passaic

chồm lưng người đen, khóc yếm thế phố

khiêu vũ chân trần mảnh sắc ly rượu vỡ

đập bằng nát các đĩa nhạc jazz Đức buồn nhớ

dốc cạn whisky nôn thốc, toilet chết tiệt

vo ve đầy tai  than vản, tiềng còi hơi thắng xiết

rồi mộ táng mình đường cao tốc, du hành về quá khứ

trầm tích chiếc xe hơi tuẩn nạn, tù ngục cô đơn và

hóa thân nhạc Jazz Birmingham

ai thấu thị ai tri kiến

bảy mươi hai giờ xe xuyên nước Mỹ, vô vọng kiếm

anh, tôi, ai thức ngộ chốn Kỳ Cùng

Denver Denver , những kẻ đi & đến quay về những

eo óc ngóng đợi

Denver, họ che chắn bóng, tán bóng mình, ốc đảo đêm

chiều đi buồn xống xích những chân mây phi thực

Denver nhay nhay mùa cũ ký ức

 

Kìa

những sụp quỳ, những bất lực nguyện cầu cứu rỗi

Thánh đường lặng, những tâm linh ánh sáng

một sát na, ngọn tóc hửng nắng tâm hồn

nhà ngục Alcatraz, ngủ

tưởng tượng bay vèo lọn tóc vàng tội phạm hoặc mê mê

điệu Blue lê thê

họ về Mexicô nuôi, một thói quen thường lệ

nương náu Rocky Mount cầu Phật từ tâm

Tanger tìm, những chú nhóc

Công Ty Nam Thái Bình Dương nối đường ray tàu hỏa đen

Harvard đến Narcisse, Woodlawn & hoa cúc phần mộ

này là phiên tòa cáo buộc Radio tội thôi miên

bỏ mặc kẻ điên ngốc nghếch những bàn tay

phán quyết lập lờ

xà lách khoai tây bôi mặt ném nhóm Dada đầu trọc

những diễn từ & trình diễn trên bậc thang đá hoa cương nhà thương điên

lập tức, phẩu thuật thùy não

họ phát tán hư không cụ thể từ Insulin Metrazol, điện thùy, liệu pháp tâm lý nghề, liệu pháp bóng pingpong , cả chứng mất trí, và

phản biện lật nhào bàn pinpong, cho một tượng trưng

nghỉ mệt thôi, tâm loạn để nhiều năm sau, tóc giả đỏ máu

nước mắt những ngón tay, làm bệnh nhân điên, thị trấn miền Đông điên

Plilgrim State Rockland rồi Greystone, những viện điên hôi hám

khoắt khuya đêm cãi cọ với vọng âm ma xó lố ngố

hát múa lăn lóc nửa đêm tình, cô đơn trắng phần mộ ( 27)

những thổ tả ác mộng đời, những thân thể hóa đá mặt trăng lồ lộ

………………..( 28)

cuốn sách kỳ dị cuối cùng rồi ném qua cửa sổ, ổ chuột

cánh cửa cuối cùng mở ra bốn giờ sáng, ban mai the thía

chiếc điện thoại cuối cùng dập vào tường câm bặt

căn phòng cuối cùng sạch

không còn nửa lặt nhặt dù nặn chín phương mị

bông hồng giấy vàng nhăn nheo treo móc thép, phòng kho bí xị

tưởng tượng, một lụi tắt ảo giác hy vọng bù xù

ơi Carl, chẳng có gì an toàn cho anh và tôi, giữa cuộc chơi

thời gian vô hạn bước, anh rồi thành món súp động vật toàn phần

và phố lạnh băng những vệt chân bước trắng

một bất chợt, loang loáng chớp giả kim ám thị

rành rạch phép tính lược, catalog nhịp thơ bay, tần số rung những mặt phẳng(29)

những mơ màng mộng, những khoảng trống hồng tươi lằng lặng

vĩnh tồn thời gian những tồn sinh lắp ghép

cơ man hình… hình… hình… bừng hiện

Tổng lãnh thiên sứ giữa hai miền võng mạc

các động từ cơ bản nối, định danh xưng

dấu gạch nối ý thức, bung nhảy

cảm giác mạnh của đấng Toàn Năng, Thượng đế những tà huân ( 30)   

cần một tạo lập nhịp điệu cú pháp

nhân sinh bòn bọt văn xuôi bỏ ngỏ

im lặng trước anh,(31)  những xù xụ thông minh lọ mọ

khuớc từ ư, cái đầu trần miên miên bộc bạch

tâm hồn khua tư tuởng nhịp vần vò 

điên lang thang & thiên thần Beat(32)  trong Thời gian hỉ nộ

chi chít viết những gì có thể, cuộc tồn lưu lệ thường hoen ố

và đầu thai, quỷ mị phục trang trong bóng cây

ban nhạc kèn vàng thổi niềm đau vô lượng lay nhay

Tình yêu nuớc Mỹ, tiếng saxo chọ chẹ eli eli lamma lamma (33)

và biển dâu phố thành lảo đảo, radio cơn co giật rạn khuyết 

và bài thơ trái tim bị tùng xẻo trên từng phần cơ thể người viết

còn dành lương thực cho xưa sau … 

                              

                                             Trang Thanh Trúc – Vĩnh Phúc ( từ bản tiếng Anh )

-------------------------

 

  • Tiêu đề, người dịch tự đặt cho phần 1

1-     Hipsters : chỉ thế hệ thanh niên mê nhạc Jazz (1940) rồi lớp Beatnik và Hippy sau đó

2-     El : Đấng sáng tạo, cha đẻ các vị thần

3-     William Blake ( 1757-1827) : nhà thơ Anh

4-     Chính tác giả là người viết những câu thơ bẩn và bị đuổi học

5-     Carl Salomon đốt tiền để phản đối

6-     Paradise Alley : chung cư nghèo ở New York

7-     Canada & Paterson : chỉ nơi cư trú của nhà thơ Jack Kerouac  và Allen . Mây và chớp ở đây hàm ý chỉ sự xuất hiện của Nhóm Beat 

8-     Một quận của New York

      9-   Kind king light of mind : vị vua ánh sáng của tâm hồn ( chữ dùng của Jack     Kerouac  )

10- Gợi ý về bom Hydrogen ( H)

11-  Ngôi nhà cao nhất New York thời điểm đó

12-  Loại thịt đuợc Giáo sĩ Do Thái ban phép

13- Giai đoạn Allen thất nghiệp

14- Quê hương Allen

15- Thành phố ở Marốc

16- Kabbalah : Sách thần bí của người Do Thái giáo

17- Người bạn thơ John Hoffman chết ở Mexicô

18- Đám cháy ở Chicago năm 1871

19- Los Alamos : thị trấn có nhà máy chế tạo bom nguyên tử ( New Mexicô)

20- N.C : Neal Cassady , một tay chơi đương thời , người tình đồng tính của Allen

21- Người bạn đến thăm nhà đang đêm ở N.Y

22- Naomi Ginsberg ( mẹ Allen ) khi mới sang lập nghiệp ở Mỹ

23- by orange crates of theology : thùng đựng cam dân nghèo dùng đựng sách

24- rock and roll : gợi ý về nhạc rock

25- Giai thoại về nhà thơ Louis Simpson ném đồng hồ

26- Việc bản thảo “On the Road” của Kerouac bị BTV bác bỏ

27- dolmen : kiến trúc đá coi như mộ phần của người Celt

28- cắt mấy từ  trong nguyên bản : with mother finally ****** ( cuối cùng mẹ bị **) 

29- Quan điểm về Mỹ học của Allen ( phương pháp siêu thực, ký hiệu học, phép tính luợc

30- Quan điểm về Mỹ học

31- Kerouac đột phá trong thơ văn xuôi và văn xuôi ( Brakeman on the R.R )

32- Beat : phong trào những năm 60 ở Mỹ với các lãnh tụ Jack Kerouac, Allen, William Burroughs

33- Lời cuối của Chúa Jesus trên Thập tự : Lạy cha lạy cha , Sao Ngài bỏ con

 

 

Mời đọc tiếp  phần 2 & 3

 

Bản  gốc

Allen Ginsberg

Howl

For Carl Solomon

 

 

 

I saw the best minds of my generation destroyed by madness, starving hysterical naked,

dragging themselves through the negro streets at dawn looking for an angry fix,

angelheaded hipsters burning for the ancient heavenly connection to the starry dynamo in the

      machinery of night,

who poverty and tatters and hollow-eyed and high sat up smoking in the supernatural darkness

of cold-water flats floating across the tops of cities contemplating jazz,

who bared their brains to Heaven under the El and saw Mohammedan angels staggering on

tenement roofs illuminated,

who passed through universities with radiant cool eyes hallucinating Arkansas and Blake-light

tragedy among the scholars of war,

who were expelled from the academies for crazy & publishing obscene odes on the windows

of the skull,

who cowered in unshaven rooms in underwear, burning their money in wastebaskets and

listening to the Terror through the wall,

who got busted in their pubic beards returning through Laredo with a belt of marijuana for

New York,

who ate fire in paint hotels or drank turpentine in Paradise Alley, death, or purgatoried their

torsos night after night

with dreams, with drugs, with waking nightmares, alcohol and cock and endless balls,

incomparable blind; streets of shuddering cloud and lightning in the mind leaping toward

poles of Canada & Paterson, illuminating all the motionless world of Time between,

Peyote solidities of halls, backyard green tree cemetery dawns, wine drunkenness over the

rooftops, storefront boroughs of teahead joyride neon blinking traffic light, sun and

moon and tree vibrations in the roaring winter dusks of Brooklyn, ashcan rantings and

kind king light of mind,

who chained themselves to subways for the endless ride from Battery to holy Bronx on

benzedrine until the noise of wheels and children brought them down shuddering

mouth-wracked and battered bleak of brain all drained of brilliance in the drear light

of Zoo,

who sank all night in submarine light of Bickford's floated out and sat through the stale beer

after noon in desolate Fugazzi's, listening to the crack of doom on the hydrogen

jukebox,

who talked continuously seventy hours from park to pad to bar to Bellevue to museum to the

Brooklyn Bridge,

lost battalion of platonic conversationalists jumping down the stoops off fire escapes off

windowsills off Empire State out of the moon,

yacketayakking screaming vomiting whispering facts and memories and anecdotes and eyeball

kicks and shocks of hospitals and jails and wars,

whole intellects disgorged in total recall for seven days and nights with brilliant eyes, meat for

the Synagogue cast on the pavement,

who vanished into nowhere Zen New Jersey leaving a trail of ambiguous picture postcards of

Atlantic City Hall,

suffering Eastern sweats and Tangerian bone-grindings and migraines of China under

junk-withdrawal in Newark's bleak furnished room,

who wandered around and around at midnight in the railroad yard wondering where to go,

and went, leaving no broken hearts,

who lit cigarettes in boxcars boxcars boxcars racketing through snow toward lonesome farms

in grandfather night,

who studied Plotinus Poe St. John of the Cross telepathy and bop kabbalah because the cosmos

instinctively vibrated at their feet in Kansas,

who loned it through the streets of Idaho seeking visionary indian angels who were visionary

indian angels,

who thought they were only mad when Baltimore gleamed in supernatural ecstasy,

who jumped in limousines with the Chinaman of Oklahoma on the impulse of winter midnight

street light smalltown rain,

who lounged hungry and lonesome through Houston seeking jazz or sex or soup, and followed

the brilliant Spaniard to converse about America and Eternity, a hopeless task, and so

took ship to Africa,

who disappeared into the volcanoes of Mexico leaving behind nothing but the shadow of

dungarees and the lava and ash of poetry scattered in fire place Chicago,

who reappeared on the West Coast investigating the F.B.I. in beards and shorts with big

pacifist eyes sexy in their dark skin passing out incomprehensible leaflets,

who burned cigarette holes in their arms protesting the narcotic tobacco haze of Capitalism,

who distributed Supercommunist pamphlets in Union Square weeping and undressing while

the sirens of Los Alamos wailed them down, and wailed down Wall, and the Staten

Island ferry also wailed,

who broke down crying in white gymnasiums naked and trembling before the machinery of

other skeletons,

who bit detectives in the neck and shrieked with delight in policecars for committing no crime

but their own wild cooking pederasty andintoxication,

who howled on their knees in the subway and were dragged off the roof waving genitals and

manuscripts,

who let themselves be fucked in the ass by saintly motorcyclists, and screamed with joy,

who blew and were blown by those human seraphim, the sailors, caresses of Atlantic and

Caribbean love,

who balled in the morning in the evenings in rose gardens and the grass of public parks and

cemeteries scattering their semen freely to whomever come who may,

who hiccuped endlessly trying to giggle but wound up with a sob behind a partition in a

Turkish Bath when the blond & naked angel came to pierce them with a sword,

who lost their loveboys to the three old shrews of fate the one eyed shrew of the heterosexual

dollar the one eyed shrew that winks out of the womb and the one eyed shrew that does nothing but sit on her assand snip the intellectual golden threads of the craftsman's loom,

who copulated ecstatic and insatiate with a bottle of beer a sweetheart apackage of cigarettes a

candle and fell off the bed, and continued along the floor and down the hall and ended fainting on the wall with a vision of ultimate cunt and come eluding the last gyzym of consciousness,

who sweetened the snatches of a million girls trembling in the sunset, and were red eyed in the

morning but prepared to sweeten the snatch of the sunrise, flashing buttocks under barns and naked in the lake,

who went out whoring through Colorado in myriad stolen night-cars, N.C., secret hero of

these poems, cocksman and Adonis of Denver--joy to the memory of his innumerable lays of girls in empty lots & diner backyards, moviehouses' rickety rows, on mountaintops in caves or with gaunt waitresses in familiar roadside lonely petticoat upliftings & especially secret gas-station solipsisms of johns, & hometown alleys too,

who faded out in vast sordid movies, were shifted in dreams, woke on a sudden Manhattan,

and picked themselves up out of basements hungover with heartless Tokay and horrors of Third Avenue iron dreams & stumbled to unemployment offices,

who walked all night with their shoes full of blood on the snowbank docks waiting for a door

in the East River to open to a room full of steamheat and opium,

who created great suicidal dramas on the apartment cliff-banks of the Hudson under the

wartime blue floodlight of the moon & their heads shall be crowned with laurel in oblivion,

who ate the lamb stew of the imagination or digested the crab at the muddy bottom of the

rivers of Bowery,

who wept at the romance of the streets with their pushcarts full of onions and bad music,

who sat in boxes breathing in the darkness under the bridge, and rose up to build harpsichords

in their lofts,

who coughed on the sixth floor of Harlem crowned with flame under the tubercular sky

surrounded by orange crates of theology,

who scribbled all night rocking and rolling over lofty incantations which in the yellow

morning were stanzas of gibberish,

who cooked rotten animals lung heart feet tail borsht & tortillas dreaming of the pure

vegetable kingdom,

who plunged themselves under meat trucks looking for an egg,

who threw their watches off the roof to cast their ballot for Eternity outside of Time, &

alarm clocks fell on their heads every day for the next decade,

who cut their wrists three times successively unsuccessfully, gave up and were forced to open

antique stores where they thought they were growing old and cried,

who were burned alive in their innocent flannel suits on Madison Avenue amid blasts of

leaden verse & the tanked-up clatter of the iron regiments of fashion & the nitroglycerine shrieks of the fairies of advertising & the mustard gas of sinister intelligent editors, or were run down by the drunken taxicabs of Absolute Reality,

who jumped off the Brooklyn Bridge this actually happened and walked away unknown and

forgotten into the ghostly daze of Chinatown soup alleyways & firetrucks, not even one free beer,

who sang out of their windows in despair, fell out of the subway window, jumped in the filthy

Passaic, leaped on negroes, cried all over the street, danced on broken wineglasses barefoot smashed phonograph records of nostalgic European 1930s German jazz finished the whiskey and threw up groaning into the bloody toilet, moans in their ears

and the blast of colossal steam whistles,

who barreled down the highways of the past journeying to each other's hotrod-Golgotha

jail-solitude watch or Birmingham jazz incarnation,

who drove crosscountry seventytwo hours to find out if I had a vision or you had a vision or

he had a vision to find out Eternity,

who journeyed to Denver, who died in Denver, who came back to Denver & waited in vain,

who watched over Denver & brooded & loned in Denver and finally went away to find out the Time, & now Denver is lonesome for her heroes,

who fell on their knees in hopeless cathedrals praying for each other's salvation and light and

breasts, until the soul illuminated its hair for a second,

who crashed through their minds in jail waiting for impossible criminals with golden heads

and the charm of reality in their hearts who sang sweet blues to Alcatraz,

who retired to Mexico to cultivate a habit, or Rocky Mount to tender Buddha or Tangiers to

boys or Southern Pacific to the black locomotive or Harvard to Narcissus to Woodlawn to the daisychain or grave,

who demanded sanity trials accusing the radio of hypnotism & were left with their insanity &

their hands & a hung jury,

who threw potato salad at CCNY lecturers on Dadaism and subsequently presented themselves

on the granite steps of the madhouse with shaven heads and harlequin speech of suicide, demanding instantaneous lobotomy,

and who were given instead the concrete void of insulin Metrazol electricity hydrotherapy

psychotherapy occupational therapy pingpong & amnesia,

who in humorless protest overturned only one symbolic pingpong table, resting briefly in

catatonia,

returning years later truly bald except for a wig of blood, and tears and fingers, to the visible

mad man doom of the wards of the madtowns of the East,

Pilgrim State's Rockland's and Greystone's foetid halls, bickering with the echoes of the soul,

rocking and rolling in the midnight solitude-bench dolmen-realms of love, dream of life a nightmare, bodies turned to stone as heavy as the moon,

with mother finally ******, and the last fantastic book flung out of the tenement window, and

the last door closed at 4. A.M. and the last telephone slammed at the wall in reply and the last furnished room emptied down to the last piece of mental furniture, a yellow paper rose twisted on a wire hanger in the closet, and even that imaginary, nothing but a hopeful little bit of hallucination--

ah, Carl, while you are not safe I am not safe, and now you're really in the total animal soup

of time

and who therefore ran through the icy streets obsessed with a sudden flash of the alchemy of

the use of the ellipse the catalog the meter & the vibrating plane,

who dreamt and made incarnate gaps in Time & Space through images juxtaposed, and

trapped the archangel of the soul between 2 visual images and joined the elemental verbs and set the noun and dash of consciousness together jumping with sensation of Pater Omnipotens Aeterna Deus

to recreate the syntax and measure of poor human prose and stand before you speechless and

intelligent and shaking with shame, rejected yet confessing out the soul to conform to the rhythm of thought in his naked and endless head,

the madman bum and angel beat in Time, unknown, yet putting down here what might be left

to say in time come after death,

and rose reincarnate in the ghostly clothes of jazz in the goldhorn shadowof the band and blew

the suffering of America's naked mind for love into an eli eli lamma lamma sabacthani saxophone cry that shivered the cities down to the last radio

with the absolute heart of the poem of life butchered out of their own bodies good to eat a

thousand years

 

Alen Ginsberg
Số lần đọc: 2418
Ngày đăng: 29.09.2009
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Ví ngày xưa... - Quỳnh
Chuyện ở biển, một đêm… - Bùi Nguyễn Trường Kiên
Giấc mơ chim sáo - Trần Ngọc Tuấn
Kẻ thất lạc quê hương - Nguyễn Tấn Cứ
Gửi người Ban Mê… - Trần Dzạ Lữ
Tố Như qua biển mực - Trần Hạ Tháp
Lúa - Nguyễn Giúp
Bảy bài thơ mới - Thai Sắc
Thơ Quỳnh - Quỳnh
Bài thơ nhỏ về hộp diêm xé vụn - Trần Trình Lãm