Đặt bày
Vũng nước động cũng đặt bày dậy sóng
Khiến trẻ con thuyền giấy cũng lênh đênh
Những cứ tưởng đi khơi về lộng
Nắng lên rồi vũng nước hoá bùn đen.
Đêm
Nhớ rừng
ra biển đếm sông
Lật từng trang sóng hỏi thăm cội nguồn
Lơ ngơ
ngồi đếm tay chân
Ngắn dài thì cũng có ngần ấy thôi
Quẩn quanh
chỉ tóc đếm đầu
Trắng đen lẫn lộn một mầu nhiễu nhương
Đếm chan
in dấu trên đường
Trước minh mang dấu vấn vương chéo chồng
Quay về
đếm nước chia sông
Dòng nào về biển để không còn mình
Ra vào
đếm quẩn đếm quanh
Đầu năm đếm tuổi chính mình... lại quên.
Bonsai
Bị ép mình thấp xuống
Giam vào chốn nhỏ nhoi
Vẫn làm nên cổ thụ
Mặc cho người săm soi.
Tháp Bà Nha Trang
Tựa gậy leo lên đồi
thăm những người dựng tháp
Họ đi vắng cả rồi
ngọn son bừng ấm áp
Mắt chạm đỉnh mây bay
Thiên Y hồn lãng đãng
Hoà nhập cùng cỏ cây
Đứng canh trời dĩ vãng
Vỗ vai đá hỏi thăm
Người xưa về đâu cả
Còn lại Tháp trầm ngâm
đội đầu mây trắng xoá
Lui gậy chạm biển sông
Xóm chài viền ráng đỏ.
Trăng cổ tích bềnh bồng
Cù lao triền sống vỗ.