Ngày cửa mở
lật tung văn bản thời đại
vị mặn ngữ âm rỉ
những thủy môn dự tưởng
khép chặt
đường chân trời úp lên đầu sóng
gió chạy theo tôi chảy theo nước giấc mơ chết đuối
mầm non thoát ly bộ điệu rỗng
bên đời
I.
tách đôi tiếng sóng
biển trắng tầm nhìn lạc mất màu xanh của nước
không gian là cơn khát
thì thầm giai điệu rổng
ma thuật lộn nhào trên hàng biển đỏ
xác chữ và tiếng rên
xuân muộn trong ngữ nghĩa
lưu vong
tự điển chuyển nhịp xô bờ
nuốt vị nồng tanh
lời tỏ tình của biển
cơn mê
mở ra khoảng trống
thân
vỏ sò ước định
tương lai nằm trên cát ngủ trên những vòng xoay kí ức
đột tử hoàng hôn
cháy đỏ lằn ranh không giới hạn
II.
ở lại nơi này cụng ly óng màu hổ phách
thành phố yểu điệu trên sàn diễn
thoát y
phóng thích huyết mạch ám khói nơi không gian hẹp
rừng thông ngủ vùi trong câu chuyện cổ tích
phân đoạn cuối
là những giọt nhựa
bốn mùa nhân gian chuyển thanh âm
hai mươi mốt thế kỷ
biến tấu
sóng
cơn giận của nước
trên da màu bọt biển làn hương gợn sóng
cánh buồm hướng định theo cơn gió lữ
giọt nắng núp sau cánh cửa
khoảng trời rượt đuổi màu mây
cột thời gian là đôi tay mộng mị
thân xác cuốn tròn theo ngọn triều dâng
gọi lại lòng đau hoàng hôn vị biển
là ai thanh âm xé nát khan lời
ngó về trăm năm cổ đại
được gì chăng hành khúc ca từ
tàn phế bức tường vôi loang màu
bụi phấn
kìa là cánh rong biển trôi về đâu
ghé môi nhấp vị tanh nghìn năm quá khứ
ngón chân tiền sử khắc lên bão cát
khép mắt trở về không
III.
sóng dấu chân âm sắc
gợn màu thép biếc
khởi động lời thơ huyền ảo
từng cơn uống cạn thanh mê khước
cong đầu lưỡi dấu chấm than hối hả
tê dại một ngày đông ngồi đợi
hình tượng lời thơ loã thể
nỗi nhớ nứt sâu vết cắn
cất thời gian dưới lòng hoa biển
là ai thủy triều ẩn mặt
ngôn ngữ cuồng lưu thất lạc
vào đêm
tiếng sóng lòng trở giấc
18/01/2007