Ngày mưa mùa xuân
Giông bão vụn
rời ngón tay mình rưng rưng…
em chưa đủ ấm
hơi thở anh quá xa…
Thánh thót giọt lăn trên lá
mưa xuân,
ngửa mặt giữa trời-tỏa lạnh đi mưa ơi
mai ngày cây trái
xum xuê cành, hoa nở, chim hót véo von
buồn
ngấm đất mênh mông…
người thương ơi
xa vắng…
em thiếu anh.
( Bp. 2010. március 31.)
Trước khi…
( Tặng anh)
Trước khi
những cánh hồng trở thành kỷ niệm ép trong trang sách
hơi ấm mình truyền nhau
đã tỏa đẫm sắc hoa.
Trước khi
mây bình thản trôi trên bầu trời lạnh ngắt
giọt rưng rưng chia cắt
đã phủ mưa kín đôi mắt Em-Anh.
Trước khi
lý thuyết đời lạnh lùng cất giữ trái tim ai
ta đã từng hôn cùng nhau
cơn tim quằn quại…
Đau
là những miền thương nhớ
chỉ không lời
như sự sống trong ta
Đau
là những tháng ngày dài lay lứt
mang Anh đi –về một cõi hư hao…
( Budapest. 2010.04.02)