máu bầm lạnh
tím môi hôn
tay xương rồng
chạm buốt hồn sử thi
bao năm lưu lạc vô nghì
bãi hoang bến đổ
chắc gì quê hương [?]
tiền nhân
ẩn hiện khói - sương
ngày trong vũng nắng
đêm trường mắt sâu
cúi người
thõng xuống vực sâu
choàng tay ôm trọn nỗi đau…
tuyệt vời
TN 5/2010