Bông cẩm chướng
(Tặng Đông Xuân)
Đỏ rực góc trời cánh thắm những xuân thì
nàng vẽ chân mây từ bút lửa
ban mai hồng sinh khí
mắt cau sắc lẹm tan nát trái tim nhau…
Lẩn giữa đám huệ trắng nhạt, đào phai, bần ly ngu ngốc
kiêu hãnh dáng đài, ngời sắc đỏ khoan thai
bông cẩm chướng- một ngày sa xuống trần gian
em kiếm tìm Tình yêu vĩnh cửu,
mật ngọt kết tinh ngày đắng thiếu ai?…
Giỡn gió xuân sắc hoa rực lửa
long lanh, long lanh giọt lệ đêm sương
mơ những hoàng hôn, bao cánh chim quay về tổ ấm
đan
kết
buộc
những ấm êm - bằng cánh đỏ tình em…
Bông cẩm chướng dịu dàng trong lặng lẽ
một ngày - anh chợt tỉnh –
những giọt lệ say hoa…
(Hà nội. 2010-04-14)
Im lặng
( Gửi Đông Xuân)
Bạn gái tôi buồn vì chàng im lặng
những lá thư đi- cơn gió trôi vèo
mộng tâm tình –xoáy bùn đen- khát giấc mơ thổ lộ
chia ngọt xẻ bùi - tắt ngấm giữa không gian.
Bạn gái tôi buồn ngơ ngác
lẽ nào chỉ con tim lên tiếng - thẹn thò?
lẽ nào nồng say bạn bè -chỉ lặng thinh lạnh lẽo?
người gặp người- kênh kiệu với thờ ơ?
Quen nhận ra hoa trong sắc màu tươi thắm
bạn gái ơi, nằm ở đâu đóa hồng khô héo nắp quan tài?
và bụi tầm gai xé rách chân xuôi ngược?
phải chăng chỉ thắm sắc mới đáng gọi là hoa?
(Hà nội. 2010.06.21)