Mở Lòng
Bốn mùa mưa nắng cơn chìm nổi
Sướng khổ vui sầu cuộc tỉnh mê
Đã thấu trần ai nơi sống gởi
Sân hận chi nhau cõi thác về.
Quảy Gánh Theo Chồng
Kể từ duyên mới mở hàng
Non thề biển hẹn tim vàng lều tranh
Thế rồi quang gánh theo anh
Câu thơ tứ tuyệt hóa thành văn xuôi.
Cháy
Thời gian đốt lửa nguồn cơn chới với
Khói mùa bay xa khuất bãi bờ
Ơi cuộc sống sẽ tới ngày tàn lụi!
Chỉ riêng mình cháy mãi chẳng thành tro.
Thiên Đường Và Địa Ngục
Thiên đường và địa ngục
Chỉ cách một đường tơ
Nước mắt và niềm vui
Cận kề trong khoảnh khắc
Bám hai chân xuống đất
Ngửa mặt để thành người
Cõi xanh trời đâu suất
Ở nơi nào trên cao
Ta đứng trên đứng dưới
Hay đứng giữa đường tơ
Mà như cây gậy trúc
Lẫn trong tay người mù
Bước đi là trầm lắng
Bước về là bâng quơ
Nước mắt cứ diễn trò
Niềm vui thành mật đắng
Hai bàn chân mò mẫm
Địa ngục chừng đêm sâu
Mười ngón tay sờ sẫm
Cửa thiên đường nơi đâu.