Mười chín tuổi chàng trai là ngư phủ
Nuôi gia đình bằng đóng đáy hàng khơi
Những ống tre sàn chòi gió hú
Biển đong đưa cuộc sống giữa nước trời.
Đây là biển mà sao người trú ngụ
Mấy cây kè cặm cột có nhằm chi
Với trốt xoáy cuồng phong giận dữ
Sàn nghiến răng qua mấy nuột dây chì.
Đây là biển nơi nước trời ngự trị
Bóng mây trôi bị xé nát dập vùi
Sóng nối sóng đánh tơi bời ý nghĩ
Mà chàng trai vẫn bám biển không lui
Cũng có lúc bình yên ngắn ngủi
Trăng chiều treo cột đáy - cánh nhàn bay
Sào phơi lưới đấp lưng trời dã dụi
Mũi Cà Mau nằm nước phía cuối ngày
Nhưng rồi biển lại rủ nhiều gió tới
Sàn chòi khua nhảy nhót như sàn ghe
Biển lay động rung rinh không kềm nổi
Muốn nhổ phăng nuốt trọng mấy cây kè
Nước giữa cal lắc lư trong biển nhỏ.
Bình ác-quy, dầu mỡ cũng khua dồn
Nhớ đất liền chàng trai mơ ai đó
Hái rau rừng màu áo nhuốm hoàng hôn.
Cà Mau 16-9-2003