Ngọn cây
Những ngọn cây
Những ngọn cây cao
Cứ sục tìm chi khoảng biếc
Nõn lá tủa ra quyết liệt
Rồi cũng đến tầm ấy thôi
Làm sao có thể thành mây
Bay tới những miền chưa biết !
Lên đó để mà ngơ ngác
Lên đó để mà cô đơn
để mà run rẩy
Từng cơn lạnh thấu linh hồn...
Núi Ngũ Hành
Huyền Không động
Trời ở đây cực hiếm
Vệt nắng xuyên tuyệt bút của thiên nhiên
Đá cắt trời như trẻ con cắt giấy
Đứng bên ngoài : Núi Thuỷ cũng thường thôi
Vào lòng núi, bỗng sa mê hồn trận
Đá ẩn hiện, đá thở và đá sống
Tự làm một cõi đời riêng.
Người ở đây nom cũng thường thôi
Mà bão đạn, bão trời mặt người không biến sắc
Sừng sững trước biển Đông
Mặt người như đá tạc!
Thời gian
Thoáng đã trưa
Giấc muộn
đã chiều
Thời gian ăn mòn ký ức
Dĩ vãng cuốn phim mốc
Lốm đốm
Dị hình
Thời gian ăn vào tương lai
Nhưng mà này!
Những con chữ của ta
Có khó nhai không đấy ?
Lem lém điếu thuốc cháy
Ta búng lên trời
đầu mẩu Thời gian...