Em và đêm
Đêm nảy mầm
Mặt trăng đỏ dấu môi hôn
Hình bóng anh
Dậy sóng…
Đêm bật chồi
Mặt trăng vương màu cỏ úa
Bóng em loang dài trên cát
Giọt sương như giọt nước mắt
Đọng trên má thời gian…
Khi cành đêm khắc lên bầu trời
Từng hồng cầu mặt trăng tan vào cơ thể biển
Bóng em đẫm sương đêm
Vẫn in dấu
Chờ anh…
Độc thoại đêm
Đêm sương vương vắt vai gầy
Hình như chiếc lá tắm đầy cô đơn.
Hương trời như thể mềm hơn
Không gian lan một tiếng đờn êm êm
Giật mình thương giọt sương đêm
Chắt đầy nước mắt làm duyên cho đời
Xa xôi mấy chặng người ơi!
Kéo dài sợi nhớ, buông lơi sợi tình.
Hai đầu thời gian
Thời chiến tranh
Người đàn bà chờ chồng
Thời gian lễnh loãng
Đánh sùi lên nỗi nhớ
Tung bọt chơ vơ
Nỗi khát khao khép dần sau rèm cửa
Ước vọng thèm hồi sinh.
Người đàn bà đứng tuổi
Mảng thời gian tước dần trên khóe mắt
Làn da bước đi những bước thụt lùi
Mái tóc thèm hồi sinh.
Thời @
Những người đàn bà chưa chồng
Chờ chồng người khác
Mũi tên thời gian đâm vào không gian
Bóc tuổi thanh xuân
Họ không thèm hồi sinh?
Những cô dâu lấy chồng ngoại quốc
“ Được” đem bán đấu giá ngoài đường
Thời gian gãy gấp
Khúc khuỷu nấc thang đời lên xuống
Còn gì để hồi sinh?