tóc râu dựng ngược phiêu bồng
từng không hiu quạnh biển lòng im thinh
chổ em biệt xứ vô minh
nằm nghe chim hót nảy tình ngó lui
bơi bơi mỏi cánh tay đời
chiều bay theo ngọn tóc rời loanh quanh
trăm năm ghé một chổ nằm
ngã lưng ngủ tạm tiếng thầm thì trao
riêng em ví có ngọt ngào
chân thiêng duỗi mộng chui vào lòng anh
tóc râu xuôi thẳng môi tình
nghiến em trong suốt cõi mình vừa phiêu.