HÁT RU:
Ầu ơ... Chuồn chuồn bay thấp thì mưa
Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm.
(Có tiếng trẻ khóc)
NÓI DỖ EM:
Ơi... ơi... Ngủ đi em... Ngủ đi em...
... Ầu ơ... (chứ) Em tôi khát sữa bú tay
Ai cho bú thép ngày rày mang ơn!
CÂU 1:
Hãy ngủ đi em, bầy chuồn chuồn trước sân là đà bay thấp, chắc lát nữa đây mưa ướt áo ba, mưa nhòa tóc má. Nghe lời chị hát em ngủ đi cho trọn giấc trưa...
VỌNG CỔ
... buồn… Nín mất đi em đừng khóc nữa chị thêm buồn… Em biết hôn? Làm chị mà sao chị hỏng thương em?! Nhưng làm sao em biết được, khi tiếng khóc còn chưa giáp thôi nôi (-). Hay tại cái võng dây chuối sờn rài, sứt mối lại không có manh đệm lót lưng làm em khó ngủ. Trên cái này đây chị đã từng phải trở đầu nằm để hát ru cho bầy em bốn đứa(-)
DẶM:
Người ta lên ngựa, xuống xe
Chị em mình xúm ven hè mà chơi.
CÂU 2:
Rồi thằng Vẹt, thằng Tràm, con Lung, con Lán... nó cũng lớn dần trong ngôi nhà xiêu vẹo mà năm tháng đi qua đã trắng nếp đưng chèn... Hồi chị còn cắp sách theo chân ba đi học ở đầu làng... Ba má sinh các em ra trong cái cảnh thiếu trước hụt sau, cháo rau còn chưa nuôi đủ miệng (-) Nên đến một chiều kia, ba má buộc lòng kêu chị Hai bỏ học, chị Hai buồn trốn ra sau hè ngồi khóc. Nhìn mấy cuốn tập học vỡ lòng ba quấn thuốc sâu kèn mà nước mắt chị rưng rưng (-)
NÓI LỐI:
Bởi đã có các em rồi, chị không còn nhỏng nhẻo.
Như cái hồi ba má ẳm tay chuyền
Má ơi con vịt nó chết chìm
Con thò tay bắt... Cá liềm kiềm nó cắn tay con...
RU EM:
Ầu ơ... Lòng mẹ cha của mình như biển, như sông
Thương con nên đành phải kềm lòng cắn răng.
CÂU 5:
Bởi em còn nhỏ dại, bú tay nên chưa có biết mẹ cha than dài, thở vắn. Có được miếng nạc cũng dành để con ăn, miếng xương thời cha mẹ mút; hẩm hút với nồi canh rau đắng rau...
VỌNG CỔ
... dền... Ngày thì đổi công, đêm lại thắp đuốc thăm đồng... Có mấy lần giật mình thức giấc nửa đêm chị thường nghe ba má rầy rà những ân tình sâu lắng mà chị cũng buồn lây (-)
Mỗi khi trời trở heo may
Chị em mình chia sớt cũng đầy bát cơm.
Mấy em đòi bánh chị hờn
Rầy em, em khóc... chị đưa lưng ra hứng đòn(-)
CÂU 6:
Đây nè em... Hai bờ hông của chị sần chai trứng cá cũng vì đã từng ẵm nách em thơ. Ngủ đi em, ngủ đi đứa em khờ của chị; ngủ để chị còn giúp má hái rau, bắt ốc (-). Đừng khóc nghe em, em đừng khóc nữa, tiếng khóc nghẹn ngào thương khó biết nhờ ai?
Ầu ơ... Má ơi đừng đánh con hoài
Để con bắt cá nấu soài cho má vui.
Chuồn chuồn bay thấp em ơi...
Sét trời thôi đánh kẻo em tôi giật mình (-).
Có cha, có mẹ thì hơn
Không cha, không mẹ như đờn đứt dây
Em nhiều chị chịu đòn thay
Mẹ vắng, cha rầy... cũng tình chị thương em (-).