Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
802
123.239.333
 
Sông Tương /Ga Canh Thìn (2000) /Chân Hương
nguyễn Nguyên Bảy

Sông Tương

 

Gió thổi qua mắt em

Gió mang theo vị mặn

Mắt em nhìn đâu sao lâu chớp thế

Có phải em dong thuyền ra bể

Lỡ rớt mái chèo trên sông Tương?

 

Hỏi em anh bỗng nhiên buồn

Chiều nhạt nắng tóc xòa vai nhạt nắng

Sông Tương

Sông Tương ở đâu

Mà ai cũng đi qua Sông Tương nhỉ

Ai đi qua cũng rớt mái chèo

 

Tầu điện đêm

Tàu chạy cuốn đêm đông

Chở độc một người khách

Gió trong khoang chật ních

Run cầm cập môi hôn

 

Đèn đôi ngọn lom đom

Nhợt nhạt vàng mệt mỏi

Người lái tầu thở khói

Dựng hờ cổ áo bông

 

Phố như một dòng sông

Tầu trôi ngang qua cửa

Leng keng chuông gọi đỗ

Khách mơ hồ xuống ga

 

Tầu ngược về Thụy Khuê

Lao nhanh trong giận dỗi

Tội nghiệp chuyến tầu cuối

Chở toàn là gió hoang

 

Tầu mất hút cuối đường

Cây rơi vài phiến lá

Tầu vê ga tầu ngủ

Khách biết ga nào về?

 

Sông mê bến lú

Ngãvào trong say xõa tóc

Thịt da nào chẳng bếp lửa hương cây

Xác thân mời gọi

 

Giá đừng có những lời ngọt lợ

Anh đã lừa được mình đây chính là em

Để nhắm mắt mềm lòng

 

Hiện giữa thinh không

Em ôm mặt xấu hổ đỏ rực

Cháy khét từng cọng tóc

 

Lời ngọt lợ vẫn ru anh

Phù thủy những ve vuốt lửa

Anh cố cháy mà không thể cháy

 

Gió gõ cửa

Trong thinh không không em

Chỉ còn thoảng mùi khét tóc cháy

 

Anh nắm mùi khét ấy

Trước mặt sông mê sau lưng bến lú

Bâng quơ một tiếng gọi đò

 

Ga Canh Thìn (2000)

 

Tóc bạc không lo bạc tóc

Khòm lưng không sợ lưng khòm

Chỉ sợ bút không còn lực

Cho hồn run rẩy trăng non.

 

Không nhớ mình bao nhiêu tuổi

Nhựa xuân dâng ngực tràn trề

Mai nở rụng đầy một cội

Thân cành nẩy lộc non tơ.

.

Đừng hỏi ga nào sẽ xuống

Ngưa phi tung bờm ngựa phi

Vay xuân cắt đầy máng cỏ

Ngựa xuân sức vó đang thì.

 

Cuối ru

Cuối ru với gió của tôi

Hanh heo phố cổ

Hưu ngồi quạnh hiu

Đènvàng hắt bóng xiêu xiêu

Sáng mờ mờ gọi

Tay kiêu bấc buồn

 

Cuối ru ẩn hiện trong hồn

Giăng tơ từng sợi

Để bồn chồn lo

Cuối ru chợt nhớ bên đò

Mắt thơ thần đợi

Một bờ nắng lên

Điệu vần ru lội triền miên

Kinh thành ngách ngõ

Những miền đất yêu

Quên cơm sáng

Bỏ cơm chiều

Đầu moi những hạt tín điều ra ăn

Cố nhai hết những băn khoăn

Trong đêm thao thức

Ngày nằm chiêm bao

Sống không nuốt nổi ước ao

Xem ra thân xác tầm phào xác thân

Thở than nghe tiếng tri âm

Vọng về từ thuở muông cầm xa xưa

Tôi ơi

Tôi có đâu ngờ

Mình tìm mình mãi

Mình chờ mình thôi

Và tôi không buồn không vui

Bước chầm chậm bước môt trời mưa mau

Mặt kinh thành sáng làu làu

Tắm mưa trẻ nắm tay nhau làm rồng

Tôi đi về phía bến sông

Thân lau góp bắc cầu vồng qua vai

Trong gió ai đó thở dài

Tiếc ư?

Đành chuộc một vài câu ru

 

Chân Hương

 

Cháy rồi,cháy hết phần thơm

Chân hương đứng lặng nỗi buồn vô vi

Rồi mầu phẩm nhuộm phai đi

Dẫu chẳng còn gì vẫn đứng chân hương.

 

nguyễn Nguyên Bảy
Số lần đọc: 4812
Ngày đăng: 04.11.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Tiếng Thở Đêm - Giang Nhi
Khí phách Ức Trai - Huy Dung
Hình Đám Cỏ (Nhịp II) - Mai Văn Phấn
Xin lỗi nhóc đánh giày - Trần Hạ Tháp
Hành Thủy - Trần Hồ Thúy Hằng
Chén Rượu Cho Tuy Hòa /Trâu Cày - Đặng Kim Côn
Miền ơi! - Jalau Anuk
Ngày còn im tiếng lá - Trần Trình Lãm
Một Ngày Một Đời - Nguyễn Tấn Cứ
Qua Câu Lâu bỗng Nhớ… (*) - Nguyễn Tam Phù Sa