1. CÁNH ĐỒNG
Sau ba năm chung thủy
Với người chồng đi xa
Chị đã thất tiết
Một cách lạ kỳ
Với người đàn ông xanh mét
Lùn hơn chị rất nhiều
Trong một buổi chiều bão tố
Khi chúng tôi đến đó
Người đàn ông đã đi rồi
Chỉ còn vết xước trên đồng lúa
Của đĩa bay mà thôi
2. CHIM ÉN
Chị tham gia cách mạng
Trả thù cho gia đình
Bị bắt và tra tấn
Chị một lòng kiên trinh
Tình cảm còn ướt át
Yếu mềm như tiểu thư
Chị đã không bóp cò
Để thằng địch chạy thoát
Tên ác ôn chiêu hồi
Cuối cùng cũng bị diệt
Để lại vợ và con
Chị về sau giải phóng
Làm cán bộ tuyên truyền
Mặc áo vá sờn rách
Lội ruộng cùng bà con
Cũng có khi nhầm lẫn
Được góp ý chân thành
Chị lại sửa sai ngay
Vợ của tên chiêu hồi
Bỗng uống thuốc tự vẫn
Chắc vì quá hối hận
Để lại đứa con út
Còn vô tội ngây thơ
Chị đùm bọc hết mình
Thoát khỏi vòng định kiến
Thằng con đầu hư hỏng
Mang mối thù vượt biên
Sang đến tận New York
Tuyên truyền chống dân tộc
Thằng thứ hai lao đầu
Vào ô tô chết quách
Đáng thương nhưng đáng kiếp
Chẳng ai hiểu vì sao?
3. THẦY TỬ VI NÓI VỚI MẸ TÔI
Cô sẽ gặp một chàng trai mà cô yêu bằng nước mắt
Sau đám cưới, chồng cô sẽ bị bắt
Đừng lo, anh ấy sẽ được thả ra
Sau ba mươi ngày, nhưng phải trốn đi xa
Cô cẩn thận coi chừng nhà cửa
Nhà sẽ cháy ba lần, dựng lại ba lần nữa
Cô sẽ có năm đứa con rất xinh
Đứa đẹp nhất sẽ chết vì chiến tranh
Cô sẽ đi qua cánh đồng có nhiều xác chết
Sẽ khóc người thân ba lần nhưng không được cho ai biết
Nếu trên đường cô gặp một lão già áo đen
Đừng sợ hãi, cứ chơi đùa vui vẻ
Với trẻ con hắn chỉ đến nhìn mặt thôi mà
Nhưng cô sẽ gặp lại hắn bên kia sa mạc Sahara
4. NGỌN LỬA
Bị gọi đi lính
Anh về nhà
Đặt một tay lên bàn
Chặt đứt ngón trỏ
Anh gói nó lại trong tờ giấy báo cũ
Đưa cho mẹ anh
Bây giờ anh về làng
Bạn bè cũ không còn
Anh lang thang một mình thổi sáo
Bằng ba ngón tay
Ngón tay trỏ mẹ anh vẫn giữ
Trong tờ giấy tiền vàng gió thổi rung phần phật.