Không còn một con dã tràng nào đâu
em đừng chạy đuổi
biển động rồi kia
những con sóng đục ngầu muốn vồ lấy em
cùng cơn bão mặn
anh ra đây một mình
bờ dương liễu như sợ hãi
biển bốc hơi mù
và lạnh tăm.
Không còn một con dã tràng nào đâu
em đừng tìm kiếm
bờ cát ướt và những vỏ sò trắng
loài cây hoang
không nói một lời
mưa rất nhiều trên núi đó
bóng người đi rất xa
bây giờ anh sợ hãi
nhiều lô cốt đen
(đừng ai bắn tôi và tôi ngã chết)
Buổi sáng tôi nghe sóng lớn
biển động rồi kia
em hãy làm dấu thánh trên cát
hát bài rất buồn
như quê hương.
không còn một con dã tràng nào đâu
em đừng hoài phí mãi
anh đã đứng dậy trở về,
tiếng súng của người nghĩa quân
rất ớn lạnh sau lưng anh
hát ơi hát ơi.
(Cửa Đại, 22-9-1964)
Tranh: Hội An ngày về
sơn dầu trên giấy 20 x22 in
Đinh Cường