Anh đau thắt dạ
Em buồn mòn da
Lả tả ngày theo ngày nối lá
Sân vàng nhà ai chổi cọ kỳ mặt phố
Ta đã đến và ta sẽ đến
Nghiến răng làm cuộc vuông tròn
Vú thấp vú cao chen chùng sinh nở
Ta đã đến và ta sẽ đến
Đau mấy đau cứ cắn chặt tay em nghe anh
Nhất quyết
Không cho cuộc đời này thêm một tiếc nấc nào
Nhất quyết
Đòi bằng được nụ khóc trời chào bữa lọt lòng mẹ
Cha hớn hở thắp ngọn điêu linh bằng lửa không khói
Tắm nõn nà ấu thơ bằng nước không nguồn
Sâu bọ ấy là kiếp sau của anh
Cắn ngập kiếp này kẻo lãng quên nguồn cội
Sâu bọ ấy dẫn anh qua chập chùng mê đắm hoang hoải vết sầu loang
Tình loang như dầu
Satan hất vạc dung nhan nhuộm nát tóc người
Sâu bọ ấy cộng sinh tâm hồn anh nuôi xác thân tên tuổi mình
Chết
Có nghĩa gì đâu
Giêsu cần chết khi cạn mùa thương khó
Giêsu không chết khi cạn mùa thương khó
Núi Sọ chỉ còn sọ
Mắt Maria rửa lệ đàn bà
Giêsu phải chết khi cạn mùa thương khó
Tầm tã Amen cho anh em mình hôm nay say sưa khốn khổ
Ngó trời thấy trời còn nguyên
Ngó nhau nửa tỉnh nửa điên
Rồi không cần nữa lọ lem sinh linh soi gương tầm gởi số phận hẹp hòi
Anh cần chết
Anh phải chết
Nếu anh không chết
Ai biết sâu bọ ấy kéo giãn linh hồn ta bao nhiêu nốt ban mai nữa
Ai biết người ngợm nào mỗi bình minh hít vào thở ra dưới tán sầu đông có con nhện lười cuộn tròn ngủ muộn
Ai biết ai phải trái chân chực gối chờ bước lên bước xuống
Đốm Trương Chi mờ sớm tỏ chiều
Nếu anh không chết
Tội nghiệp lũ kiến mồ côi năm đợi tháng chờ hốc đất mụ chôn nhau
Con đường cao su bụi mù có đàn bò thong thả ngóng ngày qua
Gã tiều phu vác búa chém tả tơi mùa đông tìm vết hồng con gái
Người qua kẻ lại ngàn vạn gốc cây đĩ điếm
Cha tù
Mẹ tu
Con bú bầu trời chát ngọt mây cần cù vượt biên
Dải lụa ba sinh đem trả cho Kiều
Phấn son giữ lại tô Vân
Kiều Kiều Vân Vân chị chị em em da vàng một nhúm
Mẹ ơi
Chùa tháng Bảy cúc bay cúc nhảy Vu lan bồn
Đóa từ bi đói hãi hùng diệp lục
Thịt da con nở hoa tàn nhẫn bướm ong rủ cơn nhục dục
Hoan lạc kiếp nào dành dỗ hôm nay
Lũ sẻ theo mẹ qua đại dương sâu đại dương đói không mỏi ai ngờ chỉ một hòn sỏi tuổi thơ con ném rợi rã cánh chim xuống vũng cạn
Ụn rơm vướng diều hoạn nạn
Bay bay bay loạn đả gió giỡn áo vàng
Mẹ ơi
Táng đường nuôi cha ngày cơ cực ngọt tận bây giờ
Ai hớt hơ hớt hãi đuổi ruồi chiều cuối Chạp
Mồ hôi con hát với hốc hác mùa
Ngoại dạy cháu muối mặn gừng cay
Mồ côi lấm lem mùi gì hả ngoại
Rất có thể con đã về nhà xưa
Cửa khép hờ những đêm canh me vượt biển
Lần nào vượt biển
Một hai ba cha đếm từng đứa con và phun nước miếng làm dấu
- Để mai sau bậu biết lối mà tìm !
Sâu bọ ấy đang dày vò tuổi trẻ
Ngoại tiếc xanh um miếng trầu mười sáu
Vôi vữa trẽn trơ trát màu chữ S
Sâu bọ ấy biến dị từ dấu ngỗng Mỵ châu
Cánh không thành cánh chỉ còn tay với chân
Cõng trái tim bươm bướm
Cho con bay lên Mẹ ơi
Cho anh bay lên em ơi
Giã từ hoang phế rong chơi ảo ảnh
Ngọng nghịu sướng vui thẹn thùng uất nghẹn
Nắm tay nhau mừng đồng chiều bỏ trâu tìm diều
Anh khóc nữa cho con mình không khóc
Hóa hòa cát bụi mỗi sớm tối soi gương
Anh cắt rốn mình ngàn vạn lần hơn
Dứt dòng máu mủ Mẹ khỏi nhọc nhằn ba gang may túi
Anh làm tình với biển gây sự với núi
Uống cạn ly bôi nhắm mồi voi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao
Anh níu áo Gióng đòi tre trúc thâm thù
Dễ dãi ngàn năm nằm im dấu đẻ
Sâu bọ ấy lổn ngổn hát ca
Lởm chởm huyết quản thanh xuân đau quá Mẹ ơi
Còi hụ xuôi xuân
Còi hú ngược đông
Con muốn ra với biển
Không biết mùa này sóng đã mặc bikini chưa và em có còn nằm đắp cát
Hình hài chúng ta ai đắp chưa tròn
Dream on
Dream on
Em bảo rằng : Đã tới giờ uống thuốc
Nhắm mắt lại đi
Tập chết
Từ từ
Bà Rịa, 10/01/2010