bỏ đi
câu kinh chiều
đọc
xám mây
đen đêm rụng xuống
hao gầy lưỡi trăng
mùa hoang
liếm mặt công tằng
để mưa
sùi sụt
níu
tơ măng. về
giờ chừ bóng ngạ đường đê
tới phiên hà thủy
nằm kề ruộng manh
trăm quê
vàng nỗi đoạn đành
ngữ
bay cuống gió
cùng hanh hao
này
câu thề
ngoéo một lần tay
bỏ đi hương ngoải
tới ngày vong lưu
không qua nổi
con chữ
rớt xuống trên vai
đưa hai tay
hứng một vài
giọt
tinh
ôm hoang thai. giấu
thụ hình
bụng cong oằn
thú
động kinh miệt mài
hoa văn một biển
mồi
chài
chữ nằm tạng bí
đẻ sai
dạng từ
câu chìm đáy triệt tâm tư
ý không qua nổi
lò cừ nấu nung
jan. 11