Đêm và ngày
gửi a.L.
Đêm chật
Tiếng thở dài đầy ngõ ngách
Ngọn gió giựt tung cánh cửa
Tràn khoảng đêm hoang hoải
Len lỏi trong hố đau cùng loài trùng đêm
Tôi nhát gan
Dò giẫm lối quên bằng những bản flamenco hay tập bestseller
Nó vẫn ở đó
Ngất ngưỡng.
Dài mãi cơn lạnh từ đốt sống
Nó háo hức kể những câu chuyện cũ
Vẽ khuôn mặt ai đó lên khắp trần nhà
Ai nhặt hoàng hôn ủ đầy vạt áo
Đêm rạn đường cong
Căng những sợi xanh
Tôi ném cơn đau vào bức tường đá
Tiếng va sắc lạnh
Sao chẳng nguôi ngoai
Tôi khát vỡ và trôi
Nhưng ngày mềm với lối đi quẩn quanh bốn mùa
Ôi những mùa lạnh giá
Đâu mặt trời hồng triền núi xanh
dòng sông lụa mướt mát ngọn gió reo vui trên đồng cải hoa vàng
Đâu ngày nắng
Ngọn lửa nhỏ đã bùng lên thành đám cháy
Ngày hóa rồ hóa dại
Không còn câu chuyện bên ô cửa mùa đông
Không còn sự huyền bí nơi xứ sở vắng mặt trời.
Sớm mai
Khỏa sương
Mặt người chông chênh xa lạ.
Khoảng xanh
tặng a.L.
Căn phòng xanh
lâu đài xanh
Bay giữa triệu vì sao và đại dương ngợp nắng
Chúng ta đặt sự dối trá và những chiếc mặt nạ ra ngoài giấc mơ
Em khám phá cổ tích ngào ngạt hương hoa hồng
và nụ hôn của chàng hoàng tử trên mắt người ngủ muộn
Chảy tràn đường cong ma mị dòng suối ngọt ngào chở đầy lá trắng
Vũ khúc ánh sáng trong đôi mắt khép và nỗi đau thuần khiết dịu êm
Gió hát trong lồng ngực
Chúng ta căng như những cánh buồm
Căn phòng xanh
Những khoảng chiều xanh
Nơi đây không giới hạn
Địa ngục - thiên đàng.