Kỷ niệm…
gởi anh Đinh Cường
Khi tôi lớn lên
Các anh như bầy chim di
Trốn xa thành phố
Bỏ lại giòng sông những sáng sương mù
Cây cầu gãy và cổ thành đổ nát
Hàng long não với gió chiều nhả nhạc
Bông sầu đông tím lặng
Chờ ai
Khi tôi lớn lên
Các anh như huyền thoại
Xao xuyến lòng các cô gái đôi mươi
Những chàng trai ôm giấc mộng đổi dời
Mơ các anh
Như mơ thần tượng
Đâu những con đường các anh đã qua
Dáng tài hoa bay trong chiều nắng lạ
Môi đắng cà phê, vàng tay thuốc lá
Trắng đêm dài
Bài thơ sầu
Bức họa rối
Mộng tình ca
Ai qua cầu, rất triết gia
Khắc khoải tồn sinh, trầm tư hiện thực
Bài thơ tình và tuyên ngôn hành động
Giòng sông xanh
Hai nhánh
Chảy xa nguồn
Ai chờ ai
Những chiều mưa
Luống cuống
Lạnh vai gầy cho nét nhạc chao nghiêng
Sông ơi sông, năm tháng nước ưu phiền
Thiếu nữ mơ gì sau cánh cổng thâm nghiêm
Khi tôi lớn lên
Thành phố, các anh, như chuyện kể thần tiên
Nhan sắc hoàng cung không mơ làm công chúa
Bỡi vì ai
Em mang đầy nắng lụa
Lòng thầm mong
Bài thơ sầu
Bức họa rối
Mộng tình ca
Khi tôi lớn lên
Các anh như bầy chim lạ
Một thoáng bay về
Một thoáng bay xa.
(3/02)
Chứng ngôn
Anh đã Đối Diện
(anh đã Đ D) *
anh đã Đứng Dậy
trước năm một chín bảy lăm
anh đã Đứng, Đối… thêm một lúc nữa
sau năm một chín bảy lăm
rồi
(tự) (buộc) nằm
im
nhưng không chịu
lặng
Cảm ơn cục than hồng (1)
Giữa đêm đông lạnh cứng
Cảm ơn ngọn đèn chầu (2)
Sáng lên hai mươi năm
Lời chứng (3)
(3/02)
Tạp chí Đối Diện có lúc đổi tên thành Đ D
(1) ý thơ Đỗ Trung Quân
(2) ý thơ Diễm Châu
(3) tác phẩm “Hẹn Thắp Lên” của Nguyễn Ngọc Lan