77.Nhà không có đồng hồ
Một ngày nhìn quanh chị chợt phát hiện ra trong nhà không có một chiếc đồng hồ nào cả!
Đầu tiên chị ngỡ ngàng rồi hốt hoảng: không biết bây giờ là lúc nào???
Hôm qua, hôm nay, ngày mai…là bao giờ?
Nhưng rồi lòng bỗng bình yên. Có cần phải đo đếm thời gian không, khi đã, đang và sẽ sống hết mình, với cuộc đời, với con người…?
78. Quay lưng ra cửa
Nó có thói quen hay ngồi quay lưng ra cửa. Ít ai có một thói quen lạ lùng như thế, vì luôn sợ rằng mối nguy hiểm nào đó đang/ sẽ đến ngay sau lưng làm mình không kịp trở tay. Vì vậy họ luôn ngồi quay mặt ra cửa một cách an tòan.
Còn nó, không phải nó không bị ám ảnh bởi nỗi sợ hãi đó. Nhưng nó vẫn chọn cách ngồi như thế bởi vì trước mặt nó bao giờ cũng là Anh, người luôn nhìn ra cửa để giữ cho nó được bình yên!
79. Mơ
Anh hay mơ giữa ban ngày. Trong mơ anh thấy mình được sống một khỏanh khắc khác, một không gian khác, tình huống khác. Trong cơn mơ ấy anh khám phá ra một con người khác trong mình, có một cuộc sống mới, trọn vẹn hơn, mỹ mãn hơn.
Còn em, những giấc mơ thường đứt đọan. Để rồi cứ trăn trở giữa Ảo và Thực. Em đã đánh mất nhiều cơ hội để tìm lại một bản thể khác của chính mình.
Có lúc nào đó, trong cơn mơ anh sẽ giúp em có một giấc mơ, trọn vẹn?