Ban Mai
Tiếng chim rớt ở một sớm mai tinh khiết
Sự dằn vặt của lửa.
Đã thắp sáng lòng đêm
Đầy bí ẩn.
Ngôn ngữ nào rơi
Thả trong khoảng không
Ta vội vàng nắm bắt
Thổi một câu thơ.
Đan xen vào những tiếng gà,
Đánh thức,
Đan xen vào nỗi mất ngủ của người đàn ông,
Đánh thức.
Hòa trộn vào quá khứ,vào niềm trăn trở
Đánh thức…
Bừng tỉnh,
Những gót chân ban mai.
Trên con đường trong veo,
Tiếng chim rơi rơi- giục giã.
Khi Mặt Trời Chưa Mọc
Tôi gõ cửa nhà em
Khi mặt trời chưa mọc
Sự thật tôi muốn tìm
Một khuôn mặt.
Tôi muốn tìm ở đôi măt ngái ngủ sau đêm
Có còn đọng cho tôi vài điều trăn trở
Có còn đọng cho tôi vài lần mất ngủ
Để lật gieo những hạt giống đen nồng.
Tôi cầu trời cho mắt em thâm quầng
Tôi tìm niềm vui trong sự khắc khổ
Tôi tìm hạnh phúc trong bóng gầy
Tôi tìm tràn đầy trong khát vọng lưng đong xiêu đổ.
Có nghĩa tôi sẽ đong, và em cũng sẽ đong
Nên tôi tìm em khi mặt trời chưa mọc
Nước bể đông ban mai chưa kịp lau khuôn mặt em.
Ánh sáng chưa kịp rọi soi, em cũng chưa kịp
Nhận một làn hương của bông hoa nở sớm.
Những con chim chưa một lời phủ dụ rót vào tai em
Tôi gõ cửa khi mặt trời chưa kịp mọc
Nghĩa là tôi muốn tìm
Đêm qua điều gì làm cho em thao thức