WORK # 6: Fu-nữ/Woman, 2009. Digital art. Dimension: variable.
Song-ngữ/ Bi-lingual
Mới thấy bức Fụ-nữ,(2009), một tác-fẩm zùng máy vi-tính của Hoàng Ngọc Biên, tôi đã “nhìn gà hóa cuốc” bởi ảnh-hưởng Gestalt, tức nhìn một sự-vật lại thấy một hình bóng khác. Tôi tưởng thấy hình-ảnh trong tranh của Fancis Bacon, kinh-hoàng và quáí-zi, có cái jì na-ná như hình-tượng í-niệm trong sáng-tạo của Biên. Có fải vì tôi đã để cái hình lộn-ngược, hay đã nhìn nó từ một góc-cạnh bất-thường?
At the outset of viewing Bien’s Woman, a digital art work of 2009, I was struck by the Gestalt effect that comported me to an accidental but interesting perception of seeing as. I thought of a similar approach between the distorted and horrific figures on Francis Bacon’s canvases and Bien’s digital imageries. I must have placed Bien’s work up-side-down, or erratically viewed it from some bizarre angle.
Để rõ chuyện “nhìn gà hóa cuốc” thế nào, tôi đã fóng bức tranh của Biên to ra, và tôi ngạc-nhiên vì chẳng có “gà với cuốc” jì hết. Điều này khiến tôi đã fải iên-lặng ngắm nhìn bức tranh của Biên thật kĩ – thế nào ra thế ấy – chứ không hoang-tưởng. Thế là không có bóng ma hay cái jì ma-quái của Bacon, nhưng thực-sự có cái jì rất khác ở trong tác-fẩm của Biên. Tôi thấy một hình-ảnh rất mãnh-liệt về bộ-ngực fụ-nữ, chẳng có jì là cảm-xúc xác-thân mà cũng chằng có jì gọi là tượng-trưng cho “đĩ-tính”. Hình-ảnh fụ-nữ trông như điêu-khắc, với những nét song-song, tạo thành một bố-cục chữ “X”, không hề bóng jó tới í-niệm thiên về cái-jống.
To make sure that this is incidental, I enlarged Bien’s work, and to my surprise, such a seeing as perception was absent, leaving me alone in contemplation with the “thing-in-itself” of the entities of Woman. Thus, there is no Bacon’s specter, save an artwork uncharacteristic and unlikely of Bien’s artistic style. Here I am confronting a powerful image of a female bosom that bespeaks neither sensual nor erotic icon. It is a sculpture-like shape modeled with hatching lines and set diagonally to form an X shape without any sexist allusion.
Ngắm đi ngắm lại bức Fụ-nữ của Biên tôi lại thấy những đường nét jao-thoa mĩ xảo như tơ vương – thật nhẹ nhàng, thật thu-hút như jó thoảng trên cát nóng bừng ở sa-mạc. Từ mầu nâu sang đỏ, rồi sang vàng để chuyển sang xanh mát như mạ non – một cái jì khiến tôi ngĩ rằng có lẽ fong-cảnh ấy cũng đang khao-khát cuộc-đời. Tác-fẩm Fụ-nữ cho thấy vẻ uyển-nguyên – trong thẩm-mĩ cũng như trong sáng-tạo.
A close look at Woman efforts me a chance to savor intricate crisscrossing and tracery-like patterns that gently and eloquently caress over a landscape, much in tune with some desert of intense heat and wind, which are well orchestrated, so the analogous palette – ranging from brown to red, to yellow and then touching on green yearns for a touch of life. Woman is an art work of intrinsic (innate) quality, aesthetically and creatively.
September 19, 2011