Khi Xuất Bản Tập Thơ Đầu – Nhớ Lại
Tháng sáu năm hai ngàn lẻ ba
Nhà xuất bản Thuận Hóa cấp giấy phép cho tôi xuất bản trình làng
Tập thơ đầu tay
Sau bốn mươi năm làm thơ
Những ngày ở làng quê
Cùng bạn Quảng – bút hiệu Mường Mán
Viết tập san văn nghệ lấy tên Cuồng Biển
Lại thêm một số bạn
Trầm Kha, Hồ Hữu Kha, Nguyễn Miên Thảo, Thái Ngọc San, Ngụy Ngữ, Phạm Tấn Hầu, Lan Trần, Viêm Tịnh ...
Bạn Trầm Kha đi lính Hải quân và đã chết rất trẻ khi mới ra trường
Anh Kham – bút hiệu Hồ Hữu Kha mất tích vào Tết Mậu Thân 1968
Chúng tôi đã đọc thơ ở Hội trường Đại học Sư phạm Huế mùa Đông năm đó, trước khi xảy ra chiến sự, theo lời mời của nhóm Trần Hữu Lục
Chúng tôi đã cùng nhau ở trong khu tạm cư trường Kiểu Mẫu
Và sau đó hình như là nhà Lữ Quỳnh ở Lê đình Dương - gần quán cà phê Chị Lợi
Rồi chia tay
Mỗi người mỗi ngã
Đứa lên núi xanh
Đứa vào trường lính tập
Đứa vô bưng
Đứa đi dạy học
Đứa trốn lính chui nhủi đâu đó ở cao nguyên
Đứa không thoát bị đưa đi lao công đào binh mù mịt chiến trường nào đó
Không thể nào gặp lại nhau
Qua rât nhiều năm sau
Khi đất nước thống nhất
Rất nhiều năm sau
Chúng ta không hề gặp lại
Như ngày ấy
Trên đường vê làng quê An Truyền
Ở ngã Giữa góc Trần Hưng Đạo Phan Bội Châu Huế
Ở quán Chị Lợi
Vào những ngày đông dầm dề mưa Huế
Vào những ngày hè chói chan nắng lửa
Vào vô số những buổi chiều đi dọc bờ sông Hương không biết làm gì
Năm tháng đẹp đẽ đó
Tại sao chúng ta lại không hề gặp nhau
Thời thông tin hiện đại
Internet, Email
Chỉ một cái nhấp chuột
Ở mọi nơi trên hành tinh này
Tại sao chúng ta không hề nối kết
Những người bạn thân của tôi
Tại sao và tại sao
Ừ nhỉ
Hay là chúng ta đã quên nhau
? !
Sài Gòn 19/6/2003
Cuối Tuần Vui Vẻ
Nhiều buổi trưa thứ bảy và chủ nhựt nắng Sài Gòn hâm hấp căn gác gỗ
thường phải lên ngồi
để bớt nghe tiếng máy may xoành xoạch của bà vợ may gia công dẻ rách lau chùi tàu cho những tay thương lái nào đó
thường lên ngồi trước bàn máy tính của cậu con trai đang học năm cuối Đại học
mở chương trình word
viết một cái gì bất chợt nghĩ ra trong đầu
ví dụ một ánh mắt sáng nay trong tiệm cà phê chẳng hạn
hay một cái chi đó gọi là không có gì lớn lao cả
nghe một đoạn nhạc cũ hình như Casablanca
bỗng nhớ về Grace Kelly
Tôi có nhiều việc để làm
Sáng nay đi tặng Đinh Công Bảy 2 lít rượu Gò Đen tháng trước đi Long An
Ghé nhà Osawa mua 2 ký gạo lứt
Về nhà viết chiến lược kinh doanh cho một công ty nọ
Đinh Công Bảy nói làm việc để có sức khỏe
chứ không phải có sức khoẻ để làm việc
Nghĩ cũng rất đúng vì càng làm việc nhiều tôi có sức khoẻ tốt
Và nhất là sự vui thú
để viết lăng nhăng một cái gì đó
có thể gọi là thơ ?
Hình như thơ
Luôn là tên giấu mặt
thủ thỉ bên tai ta hằng ngày
có ai đó tưởng tượng em, một người tình đẹp đẽ
nói rằng
tình yêu
những chiếc lục lạc của đứa trẻ
mơ màng trong ngày hội làng quê
xưa lắm rồi
Hình như thơ
bước đi nhè nhẹ
khuất vào đời không tiếng tăm
và hình như em
cũng không có thật
Khúc nhạc ngắt nửa chừng và tiếng chim hót
ngoài hành lang
mưa vài giọt
nghĩ rằng
ở vầng mây xa xăm kia
những lời báo cơn giông lớn
Buổi trưa của những ngày cuối tuần
thường phải ngồi vật lộn với đống ý nghĩ vặt vãnh
căn gác nhìn ra chỉ thấy những bức tường nhà hàng xóm và những dây phơi áo quần
Không thấy nàng thơ nơi ấy
Như những chữ mụn mằn
nhảy lò cò trên trang viết
Sự thật ấy cũng bình thường khác chi cuộc sống tôi thường ngày trải nghiệm
Nhưng phải nhận ra sự khác thường của mỗi một giây phút đi qua
để làm việc và có sức khoẻ
vui vẻ trong những ngày cuối tuần
9/8/2003