Nhân vật chính trong câu chuyện này là nàng và hai cha con. Người cha đã bước qua ngưỡng tuổi xưa nay hiếm nhưng trông vẫn còn rất hào hoa phong nhã, tóc đen, da mặt chưa có nếp nhăn, tai to, mắt sáng, nụ cười tươi của một người lạc quan yêu đời. Không lạc quan yêu đời sao được khi hoạn lộ của ông là một con đường rộng thênh thang thẳng tắp đã đưa ông lên đến những ngôi vị cao sang với tiền tài và danh vọng. Nói phải tội, sau khi tiễn đưa người bạn đời quê mùa cục mịch về chốn vĩnh hằng gần được một năm nay, nụ cười yêu đời chưa bao giờ tắt trên môi ông. Người con là con trai cả, còn thiếu vài tuổi nữa thì đến ngũ thập nhi tri thiên mệnh, dáng người cũng dong dỏng mình dây như cha, khuôn mặt thừa hưởng những nét của người cha trừ cái cằm hơi lẹm và nhọn nên nhìn không được đầy đặn và sung mãn. Thế còn nàng? Nàng kém người con ba tuổi, sự bừng tỉnh của những xúc cảm tuổi hồi xuân, cái thời kỳ dậy thì lần thứ hai trong đời người phụ nữ khiến nàng nhiều phen nôn nao xao xuyến một cách vô cớ. Da trắng như tuyết, mắt sắc như dao, cổ cao ba ngấn, lông mày đen nhánh, gò má hơi cao, tóc quá ngang vai, môi hồng mọng ướt. Tất cả những cái đó chỉ có tác dụng tạo nên sự hấp dẫn ban đầu nhưng chưa phải là sức mạnh của nàng. Sức mạnh của nàng là khả năng diễn xuất tuyệt vời của một diễn viên siêu hạng. Ban đầu nàng xuất hiện trong ngôi biệt thự hai tầng có khoảng sân rộng trông ra một đường phố chính xây từ thời Pháp thuộc với vai bạn gái thân thiết của người con đồng thời là đối tác trong kinh doanh bất động sản. Nàng ngoan ngoãn và dễ thương lắm nên được người cha nhận làm con nuôi. Rồi sau những lần gặp gỡ riêng tư giữa người cha và con gái nuôi, nàng chuyển vai thành người yêu của người cha và sau đám cưới mới tổ chức gần đây nàng nghiễm nhiên trở thành kế mẫu. Bạn gái, con nuôi, người yêu rồi mẹ kế, ngần ấy vai vai nào nàng cũng diễn thật khéo, không chút va vấp, không chút ngượng ngùng.
Người chịu thiệt thòi trong vở diễn là người con. Có phải vì mất người bạn gái thân thiết mà anh ta hận chăng? Không phải! Tuy quan hệ giữa hai người trên mức tình cảm nhưng nàng chỉ là phở và anh ta đã có cơm ăn rồi. Mà là cơm ngon và ăn no, gia đình họ có tiếng líu lo của con trẻ, chỉ khi nào chán cơm mới đi ăn phở đổi gió. Câu chuyện nàng lèo lái để nhẩy phắt một phát từ bạn gái lên mẹ kế tuy có làm người con khó chịu chứ chưa đến mức bức xúc. Vậy thì người con bức xúc nỗi gì? Sự đời đen bạc vì tình và tiền, không bức xúc vì tình thì chỉ còn nỗi hận vì tiền. Hận vì số tiền lớn người con cho nàng vay có khả năng bay theo mây theo gió. Đã thế Công ty cổ phần kinh doanh bất động sản của nàng trên bờ vực phá sản, để cứu vãn tình hình nàng đã dỗ ngon dỗ ngọt người cha thế nào đó để ông đồng ý đưa sổ đỏ ngôi biệt thự ba tầng mới xây trên mảnh đất rộng hơn tám trăm mét vuông nhìn ra mép nước Hồ Tây mang ra ngân hàng thế chấp để vay tiền. Đến khi người con biết thì đã quá muộn không còn cách nào cứu vãn được nữa. Chuyện này như mồi lửa đốt cháy gan ruột người con.
Chiếc Toyota Fortuner 2.7V từ từ đỗ lại trong khoảng sân của ngôi biệt thự hai tầng nhìn ra một đường phố chính của Hà Nội. Chiều hôm nay thời tiết Hà Nội xấu. Sự xung đột giữa vùng áp thấp nóng đến từ phía tây với khối không khí lạnh từ phía bắc tràn xuống gây ra những hiện tượng thời tiết bất thường. Mây đen thấp và vần vũ, gió ào ào chạy trên những tán cây, cuốn theo những chiếc lá bay lả tả rồi rơi xuống mặt đường, quấn theo những vòng bánh xe lăn còn trên mặt đường thỉnh thoảng lại bốc lên những vòng xoáy bụi. Cơn giông ập đến với những hạt mưa to và nặng rơi nghiêng. Người con đẩy cửa bước vào nhà mang theo một luồng gió mạnh thổi thốc vào những tấm màn che sặc sỡ treo ở các cửa sổ. Đề tài chính của câu chuyện được đề cập đến ngay không cần úp mở, câu chữ va đập chan chát:
- Không có sự đồng tình đồng mưu của ông thì đố đứa nào dám mang sổ đỏ ra ngân hàng thế chấp. Giá đất bây giờ ở đó là bao nhiêu ông có biết không? Gần bốn trăm triệu đồng một mét vuông, vị chi giá trị cơ ngơi ở đấy nếu thế chấp ngân hàng có thể vay được ngót ba trăm tỷ đồng. Ba trăm tỷ đồng, ông có nghe rõ không? Lý luận kinh điển bề bề/Thần l…ám ảnh thì mê mẩn hồn. Thời ông còn đương chức đương quyền, về các địa phương đăng đàn diễn thuyết đi đến đâu ông cũng dặn người ta nuôi con gì, trồng cây gì. Bây giờ thì rõ rồi nhé, ông trồng cây si, nuôi con ca ve.
Người cha cắt lời:
- Thằng mất dạy, mày dám bảo kế mẫu của mày là ca ve…
- Còn hơn là ca ve. Ông tưởng là thanh tao cao quý lắm sao? Tuy kém tôi ba tuổi nhưng nàng đã ba đời chồng, đời đầu tiên chê là lạnh như kem, đời thứ hai dang dở không rõ tại ả hay tại anh, đời thứ ba chê là đần. Sau đời thứ ba mới là bạn của tôi, mà ông đừng có tưởng rằng là bạn thanh mai trúc mã nhé. Vợ con đề huề rồi, tôi thiết gì. Chẳng qua cũng chỉ là đổi gió lấp những khoảng trống và lợi dụng nhau vì tiền thôi. Và bây giờ thì tay ông lại vầy vò những chỗ mà tôi đã từng khám phá trên cơ thể của nàng, khứu giác của ông thụ hưởng những mùi hương của nàng mà tôi đã từng thụ hưởng. Ôi! Chó má thay là đời!
Người con nói những lời ấy với một giọng tự tin, bình thản, rõ ràng nhưng mỗi câu mỗi chữ lại như có sức công phá của những viên đạn nóng bỏng bắn thẳng vào tim. Người cha lảo đảo ôm ngực thả người xuống ghế, người rướn lên với cánh tay phải đưa thẳng ngón trỏ chỉ vào mặt đứa con hổn láo:
- Mày!...Mày dám nói với tao như thế a? Giống tôm lộn cứt lên đầu! Vô phúc! Mày là thằng bố láo! Từ nay tao từ mày, kể từ giờ phút này mày sẽ không còn là con của tao nữa.
Không ngờ câu chuyện lại có kết cục như thế, người con thất thần quay người bước ra cửa trước như một kẻ vô hồn. Cánh cửa sập mạnh phía sau lưng như một câu trả lời dứt khoát, người con bước đến bên chiếc Toyota Fortuner 2.7V hất hàm với người lái xe:
- Đi! ./.