Anh đã đi trên chuyến tàu này
Cổ máy và những toa tàu có khi nào vượt ra ngoài chân mây
Hành lý có nghĩa lý khi anh không còn thở
Hăm hăm một nỗi buồn hoặc niềm vui định trước có làm sao không hỡi cánh chim ngược gió
Những nhọc nhằn vùn vụt dài hụ còi đôi tay khỉ
Một chút bấc sục vào kẻ họng
Mùa đông trào ra những đợt cuối cùng
Và anh lại di cư
Tâm hồn anh xanh thẳm phía chồi non sắp bật
Môi em ngoan màu mực lần đầu tiên anh cầm cọ vẽ bình minh rực rỡ đắm say
Ôi mê li phù vân giá mà có em đồng hành chuyến tàu sẽ quay ngược lại
Và ta cùng di cư
Khúc rong rêu sương ám lạnh lùng ngọn gió thắt lưng đụn đụn gò đống hoang
Áp hai lòng bàn tay tự xoa lên nỗi cô đơn dịu dàng rỗng không bóng con tàu đổ xuống sân ga lặng lẽ
Như đồng nghĩa thông báo chân anh được quyền chạm đất hoặc rời khỏi nơi đây ngay lập tức
Và còn tùy thuộc vào em
Đôi mắt em rất to to hơn quả địa cầu trong ngăn chứa tâm hồn anh
Màu sáng màu tối hay u buồn hôm trước hôm sau chất ngất núi non
Em vẫn cười đấy thôi rạng rỡ đấy thôi khuôn mặt ngời hoa trái
Chuyến tàu không vượt nổi chân mây
Anh đang sống hay đang chết trên số phận chuyến tàu
Anh quyết định ở lại ga này
Chuyến tàu tùy thuộc vào cổ máy và số phận những người ngồi trong những toa tàu kia
Em dịu dàng say mê nhân tình quay về với giấc mơ
Lại tiếng còi tàu tước đêm nghe não lòng rồi dứt khoát con đường bắc nam hùng hục
Đêm ba mươi mịt mùng anh ôm siết vòng eo muộn
Hơi ấm rần rật theo hướng đất trời mọc ra chúng ta
Phế tích một sân ga