Trong quán rượu cây tùng gai
Tặng: a. L.
Con đường ướt trăng về phía nhà thờ
Đêm ấy
Những ngôi sao sà thấp xuống ban công
Anh và cốc rượu Gin
Như nốt lặng của Bach
Trầm hùng u uẩn
Cây tùng gai đứng im
Cột đèn lặng thinh
Những chiếc bóng bất động trên tường
Chúng ta chưa hề nói điều gì
Chỉ ánh mắt
Khúc định mệnh phút thứ 3
Sự náo loạn dấy lên
Em pha nỗi cô độc trong ly cook tail sánh màu
Che cơn khát đến đớn đau tuyệt vọng
Trên vầng trán lặng thinh của anh
Em đọc bí mật của ánh sáng và bóng tối
của khổ đau và niềm hân hoan sau làn tóc rũ
Mãnh liệt âm thầm như đất như nước và lửa
Chúng ta chưa hề nói điều gì
Làm sao như chưa hề có điều gì
Khi mùa hè đã ở khắp nơi
Đêm men màu rượu chát
Em không nhìn anh
nhưng ai cũng biết
Người ta nói đó là định mệnh
Cây tùng gai rùng mình
Đó là định mệnh.
Về nhà
Kính tặng: Ba mẹ và các em.
Chật những giấc mơ tuổi thơ
Trên chuyến tàu trở về
Xóc nảy đường ray
Nỗi đau thị thành rơi từng cây số
Vàng dốc sỏi nâu
Nắng đan hàng dẻ
Đàn bò gặm cỏ ung dung
Ước chi đời mình cũng thế
Ngày xưa của con còn đó
Rám hồng đôi má bé thơ
Cơm ủ vần bên bếp nhỏ
Cỏ khô thơm ngọt góc nhà
Sân trước ba ngồi chẻ lạt
Chiến tranh vết sẹo liền da
Mẹ nghiêng vai bên gàu nước
Trăng xưa sóng sánh vỡ òa
Xe bò lộc cộc chở trăng
Nong vàng sao đêm thóc vẫy
Con tựa lưng chiếc cối xay
Đời người vòng quanh lối nhỏ
Quê hương tuổi thơ còn đó
Ấm êm một chốn con về
Phố phường ngày qua vội vã
Ngắn dài chẳng đủ giấc mơ.