Có Thể
Có thể em là Tần phi xưa
Để anh đứng đợi đã bao mùa
Ai vô trong Nội ôm niềm nhớ
Ai ở ngoài thành hứng gió mưa?
Có thể đêm trăng cũng bằng thừa
Khi tình đứt đoạn,xót xa đưa…
Anh ở bên ni sầu bấn loạn
Cấm Thành dấu ngọc đã buồn chưa?
Có thể anh là vua-ngu-ngơ
Qua thành hát dạo mấy câu thơ
Người đời đâu mấy ai tri kỷ
Chiều hỡi! Ai về nơi dấu xưa?
Có thể là em biết đợi chờ
Ngọc ngà trong tiếng nói như mơ
Đường bay số phận:Thiên tình lụy!
Nên vẫn đăm chiêu mãi đến chừ…
Có thể anh buồn như củi khô
Bên thành tắt nắng một thu xưa
Ai cùng chúa Thượng say men rượu
Để mộng anh phơi áo hải hồ?
Tần phi ! Tần phi còn bơ vơ
Một ngôi sao lẻ đến không ngờ
Đêm nay ta vẫn chôn chân nhớ
Em cấm cung rồi em biết chưa?
( SàiGòn , tháng 3 năm 2012 )
Đêm
Đêm là em. Đêm là em
Ăn rau ráu hết nỗi thèm khát tôi!
Ăn luôn mộng mị một đời
Tôi cắc củm giữ từ thời biết yêu…
Đêm lơ lớ giọng của Kiều
Ru tình Từ Hải liêu xiêu chốn này…
Đêm vồ vập. Đêm ngất ngây
Đêm em vớt bóng tôi gầy gò thêm!
Đêm là em. Đêm là em
Ăn rau ráu nỗi bình yên tôi rồi…
Sáng ra thấy lạ…khỏang trời
Thanh xuân mất bóng, tôi ngồi thương tôi…
( SàiGòn tháng 3 năm 2012 )