Ở Bên Nầy Đám Cháy
Sao em lại cố đùa lá về phía
những giấc mơ và đốt trụi ?
Lửa đã cháy thật bình thản cho đến khi tắt ngấm.
Mở đôi bàn tay ra đi em
hình như mỗi bên vẫn còn một câu thơ cháy nám
Chữ xa lạ chữ
Vần kênh kiệu vần
Vậy mà em vẫn hối tiếc
vẫn gọi những con chữ cháy nám là thơ.
Ở bên nầy bầu trời vĩnh hằng vẫn đẹp
Anh vẫn tiếc một chút khói
trong đôi bàn tay em
một đôi con chữ vẫn cố trườn mình, để cố thành thơ
Và bên dưới bước chân em xào xạc lá
vẫn còn nhen nhúm khói những ngày qua
Lúc gặp gỡ
tình cờ bên bờ hồ u tịch
chẳng bao giờ còn thấy những gợn sóng lăn tăn
của một con thuyền vừa đứt neo trôi giạt.
Phía dưới căn hầm tối bên nầy
hương rượu vang trong những chiếc thùng gỗ
vẫn chưa bao giờ là vĩnh hằng
Chưa bao giờ từng gặp lại chiếc váy nhiệm màu
đã từng lơi lả theo valse
Ai đó đã ái ngại khi cất tiếng
hay là valse không còn bất tử dưới căn hầm nầy
khi đám lá đã vô tình
thiêu rụi dấu chân xưa...
Thời Của Loài Dơi
Đám khói ngún vẫn chưa thể cháy
Bầy dơi vẫn giang rộng tay chân
Vẫn hút máu người cùng khắp
hang cùng ngõ hẹp
Em vẫn chẳng thể an nhiên
trên những ngún khói
và bên những hàm răng dơi chuột
tuôn ứa máu người
Sẽ có những trận cuồng phong
hay lốc xoáy tàn khóc
em sẽ chẳng hề biết trước
Khi nanh vuốt loài dơi hôi tanh
đang mê máu người
Chắc gì em tránh khỏi
những pháp trường vây quanh điệu vũ của khói
Và di sản của bầy đàn
sẽ rã nát dưới miệng lưỡi hôi tanh...