Tiếng Mõ rằng:
Những bất hạnh trải dài trên tổ quốc
Năm ngàn năm ,dựng sử giữa ngoại xăm
Cổ đại , ngàn xưa biết bao liệt sĩ anh hùng
Bám đất thiêng, dựng cờ lập nước
Đất đá còn khắc ghi hồn tử sĩ
Tiếng Mõ rằng:
Trải thiên niên chuyển luân từ bộ lạc
Biến sử thi đậm nét rồng bay
Biến biển Đông đậm nét Long ngai
Sơn cước , chập chùng khí Tiên lộng lẫy
Nước hình thành , máu tổ tiên hóa hải
Hồn phách Hùng Vương trí não chất chưa đầy
Mười tám đời lập quốc mệnh trời
Bao kỳ tích đậm hình sử sách
Mõ nổi lên trong đêm dồn dập:
Từ Phù Đổng Thiên Vương gậy tre ngựa sắt
Từ Thần nhân truyền hịch Lý Thường Kiệt :
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Nhữ hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Mõ lại rao rằng :
Đất nước Lạc Long trải dài bao triều đại
Từ Hồng Bàng, Văn Lang,Hùng Vương, Âu Lạc...
Từ Trưng Vương đầu voi cờ vàng đuổi quân Nam Hán
Từ Triệu Trinh Nương thà như cá Kình biển Đông
Quẩy đuôi thiêng , đạp tan tành sóng dữ
Dâng hồn linh sông núi, nhỏ máu tế cờ
Từ Đinh,Lê,Lý,Trần,Lê bao phen chống giặc
Sống anh hùng,thác để lại tinh anh
Ở trần gian làm vua hiền chúa thảo
Ngày nhường ngôi, trở lại Thánh tăng
Tiếng Mõ vừa nói với nhân gian:
Có nhớ không Bình Ngô Đại Cáo
Có quên chưa Hội Nghị Diên Hồng
Ai không hay hịch Tướng Sĩ Cần Vương
Binh pháp đâu cần Tôn Võ
Hịch Hưng Đạo Vương chống giặc trước thù nhà
Bạch Đằng Giang hai lần chôn xác quỷ
Máu nhuộm đùi Phạm Ngũ Lão còn tươi
Trái cam Trần Quốc Toản căm hờn
Phá cường địch báo hoàng ân
Thì tiếng bom Sa điện vương hồn Phạm Hồng Thái
Hoàng Hoa Cương , Tàu lập đền tử sĩ
Ở Đông Tây lưỡng Quãng há không còn
Đền Hưng Đạo Đại Vương nghi ngút khói nhang
Dù dân tộc nào cũng đều công lý
Khí hùng anh bất luận chẳng riêng ai
Nuôi hồn thiêng cùng một giống người
Đều có một trái tim và dòng máu đỏ
Hồn thiêng hỏi lồng trong tiếng Mõ:
Tại sao Thánh Nho , Thánh Lão...
Những đại nhân đại nghĩa tôn vinh
Hay thần thánh chỉ thiêng nơi thờ cúng ?
Tại sao Cù Đàm hóa thân nơi Tây Vực
Mà thế gian tôn kính quỷ thần kinh
Mà đại đức chiếu khắp thế giới tam thiên?
Tại sao ba ngôi đều lập thế
Đưa thuyền người qua sông lớn u mê...
Nhưng trời đất vẫn đầy người và quỷ?
Mõ chua chát:
Phải chăng giữa tà đạo lưỡng nghi
Xem non sông như vật thể vô tri
Xương tủy đọa đầy loài ích tắc
Mỗi tấc đất, hồn đất đai vương trạch
Khiến miếu đình vang động trống đồng
Cây cỏ còn biết nẻo hướng dương
Sao lòng người bán rẻ từng giọt máu
Mõ truyền rằng:
Tích tụ ngàn năm tổ tiên truyền đạo
Giữ tâm thân ngõ trúc đình làng
Chập chờn bổn cảnh thần hoàng
Xao xuyến đau lòng vong quốc
Hơn bốn ngàn năm vinh nhục
Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu
Hơn trăm năm chìm đắm Tây lang
Bao thế hệ vẫn đem điều nhân nghĩa
Thắng hung tàn, vó ngựa vững âu vàng
Nên tiếng Mõ có chiều bi thiết:
Giờ tan tác trên đe dưới búa
Mồ tổ tiên, có chim Lạc khóc hư không !
Vẫn chập chờn gợi nhớ Mõ rao vang:
Sử cận kề, có một Nguyễn Khoa Nam
Phan Thanh Giản, Nguyễn Tri Phương,Hoàng Diệu...
Như Trần Bình Trọng thà làm quỷ nước Nam
Trăm ngàn Trương Định, Cô Giang,Đồ Chiểu
Nguyễn Trung Trực và đầu Đề Thám
Ngày thất thời dâng tế lại núi sông
Bĩ nhân đâu thể là chim vẹt:
Nên hôm nay , bỗng đọc Văn Chương Việt
Ngày cuối cùng của hai tướng Hưng , Nam
Nước mắt chợt rưng rưng theo hồn nước
Đời nầy vẫn có khí thiêng sông núi
Cháy linh hồn, tôi đau suốt một đêm trăng ...
Thư trang Quang Hạnh
Khuya 01.05.2012