1.
Đô thành mê cung đá. Ta như một hòn tuyết lạnh. Tình quê cồn sóng vỗ . Làng căng trong lồng ngực. Một mình ta đồng thiếp về quê. Câu thơ xanh trên thềm phù sa cổ. Trong lòng ta lam lũ thành men. Mồ hôi thành men. Mùi bùn đất thành men. ủ tháng ba ngày tám. ủ khúc đồng dao dày bước chân trâu. Vỗ thời gian sấm động. Chuyện tiếu lâm khoả lấp nhọc nhằn. Chuyện ngược đời thay khăn lau nước mắt. Giãn nếp nhăn lũ quét, gió gào. Ký ức một thời thành rượu. Ruộng đồng không dứt cơn say. Đêm sâu miệng chén. Hồn quê rót đầy khoảng lặng. Những gương mặt viết sử làng bằng nước da vàng ệch. Giữ gia phả bằng nùn rơm, tro trấu. Vịn trâu đi để không chệch kiếp người. Cắn cỏ cắn rơm để thành tâm Phật. Dòng họ bện vào nhau chắc hơn thừng chão. Cuồn cuộn nỗi niềm. Thở ra liềm hái. Hít vào rạ rơm . Bờ ruộng là khuôn vàng thước ngọc. Gầu sòng, gầu giai vục sứt bao nhiêu thế hệ.
2.
Xâu chuỗi cổ tích làng làm ngọc. Ôm mái đình cây đa ngủ cho khỏi giật mình. Thuốc lào hoá bến quê. Nghĩa xóm tình làng neo vào miếng trầu cánh phượng. à ơi muối mặn gừng cay . Nhặt lại những đêm bội đêm chèo làm đàn, làm sáo. Vịn khói hương mùng một hôm rằm đường xa không trượt ngã. Soi tục gọi vía gọi hồn để vững chãi tâm linh. Tiếng hò giao duyên dệt chăn dệt gối. Bầu bí thương nhau không sói lở cội nguồn. Giọng ốc giọng cua luyện bao nhiêu màu mực. Nghìn năm thành hoa văn. Đội đầu làm nón. Khoác làm áo tơi. Ngậm làm bùa ngải. Niệm làm thần chú. Lọc cái dại cái khôn. Lọc tâm xà miệng Phật.
3.
Bao nhiêu chông gai vực thẳm. Mảnh vá áo mẹ nơi ta về tránh bão. Câu thơ tựa vào nước da rám nắng. Niu đất que cời thành dân ca dân vũ. Móng chân móng tay của mẹ thì cùn. Tục ngữ ca dao thì sắc. Nón mẹ tròng trành cho khỏi sóng gió ngả nghiêng cung điện đền đài . Gánh nặng đường xa đứt gãy. Ta rơi về bình yên nơi vại nước giàn trầu. Ta rơi từ vàng son bia tượng xuống chiếc đòn gánh cong sử thi làng của mẹ. Ta rơi từ chỗ con bống con bang ăn nhầm cơm vàng cơm bạc người thân xuống vị sữa mẹ sắn khoai rau má. Ta rơi từ chót vót những lời tụng ca hoa mỹ xuống bã trầu của mẹ. Một tiếng à ơi mấy lệch cũng bằng. Một tiếng à ơi đắng cay cũng ngọt. Một tiếng à ơi máy đục cũng trong. Một tiếng à ơi tan đi thù hận. Một tiếng à ơi qua mấy cuộc chiến tranh. Mẹ về cõi Phật. Để dáng một con thuyền vỏ trấu. Mái rạ cùn ấp bọc trứng Âu Cơ. Chân trời chớp giật. Khúc thẳm sâu . Một mình ta đồng thiếp về quê…
4.12.2009