Anh nhớ đến buổi sáng xám xanh trên cao của bầu trời Los Angeles
Anh nhớ đến nỗi buồn khi em lặng lẽ chuồi ra khỏi miền chăn gối
Anh nhớ đến sự lặng im không một chút muộn phiền khi em ra đi
Anh nhớ đến sự trống rỗng đã được dự báo từ trước khi em đến
Anh nhớ đến tiếng chuông reo từ bên kia của ngôi nhà quá khứ
Có tiếng khua chén bát tiếng bếp lò bật lên có mùi thơm của trứng
Có hương nồng của một ngày dài anh mang theo ngập tràn phố xá
Có chiếc bóng anh mang theo trên vai khi bóng chiều đổ ập xuống
Có đôi mắt của em đêm đêm trong cơn mưa dài lo âu thương xót
Cái thế giới hoang vu của anh đang đi thương xót một đợi anh về
Cái thế giới anh đang đến đây và em thân yêu cũng không gì lạ
Chúng ta chỉ là những bóng ma của một thước phim viễn mộng
Chúng ta đang trở về với thì tương lai trong một ngày buồn u ám
Chúng ta yêu nhau trong một không gian một bầu trời lạnh ngắt
Chúng ta chia tay nhau như cánh cửa của đời nhau đang khép lại
Chúng ta nhẹ nhàng như một giấc mơ đang thoát khỏi chính mình
Chúng ta một cái bánh buồn hiu một cái hộp đang trên đường giao nhận
Chúng ta là khách của nhau được đóng thùng dấu kỉ trong những Container thời đại
Là hành lí gởi đi trước cho một chuyến tàu chuyến bay dài xuyên qua lục địa
Chúng ta là những chổ ngồi mờ nhạt chết khô trên không phận bầu trời hay trong những chuyến xe miên man miệt mài mệt nhoài trên những tuyến đường Hight Way Cao tốc
Chúng ta là những căn nhà những cái tủ lạnh những Mobile Phone đàng ngày đêm nhấp nháy
Chúng ta là những con Robot của thời gian được vít chặt vào trong những trái tim Inox không bao giờ hoen rỉ
Chúng ta là nỗi buồn ướp lạnh trong những khoang hàng chứa đầy hành trang kí gởi
Chúng ta là một thứ Hamburger thức ăn nhanh cùng với một ly CoCacola đầy nhục cảm
Chúng ta làm tình với nỗi cô đơn của chúng ta bằng những năm dài lãng quên xa cách
Chúng ta sủi bọt đời nhau tan loãng vào nhau như thức ăn nước ngọt có gaz Marathoon tăng lực
Chúng ta tiêu hóa đời nhau bằng những rất nhiều thực phẩm thời trang và tốc độ
Chúng ta trơ khấc chiêm ngưởng body nhau trong cái nhìn trần trụi
Chúng ta đĩ thỏa đời nhau thực dụng đời nhau bằng những cú thả bom vào đời nhau bằng rất nhiều dục vọng
Ở trong cái thành phố nầy chúng ta là những con ma sắp trở thành
ác quỉ
Ở cái Thành phố nầy Thiên thần ở trên cao Còn chúng ta trụi trần khỏa thân trong địa ngục
Chúng ta chỉ là nỗi buồn của một cuốn phim của một thế kỉ đã qua đi
Chúng ta chỉ là một thứ đi tới tương lai không còn đường quay về quá khứ
Em vẫn phải thức dậy nhẹ nhàng bốc lên và bay cùng những tháng ngày sắp tới
Anh phải ở lại thôi không thể chờ đến ngày mai em lại sẽ thành qúa khứ
Anh cũng bốc lên nhưng sẽ phải bay về thôi cùng nơi chốn cũ
Nơi có bóng tối nỗi đau trong một thế giới không có em nhưng ngập tràn kỉ niệm
Anh sẽ nghe buổi sáng ngân lên những tiếng khua của nghìn tiếng lạ
Anh sẽ nằm thật lâu để nhớ em đang vỗ cánh bay mệt mỏi
Chỉ một đường bay thôi không bao giờ có thời gian nhìn lại
Để thấy bóng anh rơi trong thành phố của Thiên thần . . .