không ngờ buổi chiều nắng gắt vậy lại đổ mưa
rừng cây bị nêm cứng dưới bầu trời xám xịt
tỉ tê
cũng ướt đất
bước vội ra đường tìm quán [tính!] cóc
nhưng chỉ thấy những con đường hun hút đời sống, lạ hoắc
nên thôi
trở về với quán cóc nhà mình
một quán một cốc một khách
ngồi mãi trong con nắng của lối mòn bế tắc
những quán cóc hoang mang đơn độc
dục mỹ konxolu phụng dực
những ly trà đá hừng hực
những củ mì sốt rét run rẩy nằm ngó cao nguyên bức tử
những quán cóc hiu quạnh phố phường
phước bình tu bông vũng tàu
mờ mờ khói thuốc
tù mù men rượu
ngó ra đất nước đổi màu
máu
những quán cóc lạc lõng
sandiego, dallas, denver, beaumont, lake charles, stpaul, baltimore, atlanta
thênh thang đất trời
lêu lổng ý nghĩ
rã mục trí nhớ
những câu thơ khuyết tật dọ dẫm từng vết cào xước du mục
những ly café lưu đầy đen sánh ký ức
quê nhà xa xôi ngút mắt
#
tiếng chim chiếp chào biệt chiều
ánh đèn đêm nhấm nhá tín hiệu tinh cầu lạ lẫm
không có lấy một góc phố lê la một lề đường rất trái * để
ngồi bên cạnh núi sông
ruỗng mục.
* chữ của Nguyễn Viện