T Ự T Ì N H
Mỗi lần qua sông rộng
Lòng thêm chút mênh mông
Ta như thuyền cỡi sóng
Trôi về phía hư không
Mỗi lần qua vườn cũ
Hồn thêm chút nhớ thương
Em như hoa nhãn nở
Rưng rức một mùi hương
Mỗi lần qua đỉnh núi
Đời thêm chút bình minh
Dẫu chồn chân dốc cuối
Vẫn tin dưới chân mình
Mỗi lần qua bến mộng
Tình thêm chút xa xăm
Kiếp người như sương mỏng
Hẹn thề đến trăm năm
Mỗi lần qua đêm tối
Thèm thêm chút trăng sao
Đường đời chưa tỏ lối
Đã hoá thành chiêm bao
Mỗi lần qua năm tháng
Là thêm chút tuổi đời
Ta con thuyền lãng mạn
Hư ảo một dòng trôi…
M Ừ N G T U Ổ I M Ì N H
Bây giờ ta gặp lại mình
Bao năm sương gió trắng tinh dòng đời
Ta đi cùng biết bao người
Ta qua muôn nẻo chân trời vẫn xa
Bây giờ ta gặp lại ta
Nụ cười nở muộn vẫn là hồn nhiên
Tựa lưng vào nỗi truân chuyên
Hồn ta tắm gội ưu phiền thế nhân
Bây giờ ta gặp lại xuân
Cành sương trước ngõ trong ngần ban mai
Mấy mùa hạt bụi trên vai
Theo nhau suốt đoạn đường dài mênh mông
Bây giờ ta lại gặp rồng
Sáu mươi năm đã bay trong vô thường
Vui buồn chợt hoá phấn hương
Đời yêu ta ta phải thương lại đời.
Đầu xuân Nhâm Thìn 2012
M Ù A N Ư Ớ C N Ổ I
Ở P R E K C H R E Y
Tặng Trần Biên Thùy
Hàng cây còn soi bóng
Đôi bờ Mương Vú đâu
Chim run đôi cánh mỏng
Trong sợi nắng bạc đầu
Ta về như giấc mộng
Thao thức một bờ lau
Cánh đồng xưa hoá sóng
Vỗ mãi một chân cầu
Ta về theo gió lộng
Hồn phiêu dạt chân mây
Buồn lan căn nhà trống
Giữa nghìn trùng gió lay
Ta về bên bóng gáo
Nhìn từng cánh lá khô
Không tìm ra nguồn cội
Rơi giữa dòng hư vô
Ta về sông vẫn chảy
Âm thầm dưới đáy sâu
Lặng câm đời cỏ dại
Giấu mình trong bùn nâu
Ta tìm sông tìm đất
Chỉ thấy bóng xuồng câu
Hình như trong bát ngát
Mây trời soi bể dâu
Hàng cây còn đứng đó
Đôi bờ Mương Vú đâu…
Tháng 9-2011