Phố
Những con phố trổ dài xuống ngực
chặn những con phố trổ dài xuống ngực
chặn những con phố trổ dài xuống ngực…
Từng ngày.
Phố âm âm lạnh
giở trang giấy chủ nhật
rác vô hồn bay lên
tình cờ khuôn vào ý nghĩ nhoe nhoét cả thanh âm lộn xộn tiếng rao tiếng còi xe tiếng phố
tự lúc nào
giấc ngủ chằng chịt bụi
những buổi sáng rũ mềm hơi sương
xoè tay hứng mặt người chảy dòng dòng quết dày mặt phố
ngẫu nhiên thấy mặt ai trong đó
quen quen như mặt mình.
4/12/05
Tóc
Đừng chạm vào những sợi tóc rụng
di sản tôi chỉ chừng đó
nhớ thương rồi cũng qua.
Sợi tóc
đem theo ý nghĩ mỏng tanh tang như rét cắt mặt người
mon men đánh bạn với mùa đông.
Căn phòng hẹp
Tôi biết làm gì với những sợi tóc lơ thơ vắt trên của sổ
một khuôn trời hẹp
một lối đi sẵn
mài mòn thời gian phía trước.
mân mê những cũ kĩ ủ trong hộp
bàn tay rỉ ra như gỉ sắt.
6/12/2005
Quán café
… đến và đi và những con người và hơi lạnh
lọ hoa cúc mùa đông
bức tranh màu nhàu nhĩ
chiếc đèn dầu thoảng khói
Người thiếu phụ áo đỏ xoa cái bụng tròn trĩnh sau quầy
lẩm nhẩm quãng đường sắp tới.
… đến và đi với cốc café pha sẵn nhạt như nước ốc
tôi dõi theo ánh mắt đang dõi theo hàng kiến bò dọc mép tường
cái đầu nghiêng nghiêng
cúi xuống
xoay ngang
chi chép
đếm tiền
ánh mắt vẫn đè lên hàng kiến thênh thênh di chuyển dọc mép tường
lùng sục một con chệch hướng
bất kể mùa đông.
Hai năm,
lọ hoa cúc mùa đông
bức tranh màu nhàu nhĩ
chiếc đèn dầu thoảng khói
Người thiếu phụ áo đỏ ngước mắt nhìn tôi qua cặp kính cận sau quầy
đôi môi nhạt hằn một đường nhỏ xíu.
Mùa đông lạnh.
11/12/05