Lấp lánh lạnh
có những ngày từng dòng mưa xưa chảy ướt nhoè buổi chiều lổ đổ trên vành xe dạt về phía ánh nhìn không mục đích
em ở đâu trong phiên chợ ồn ào những ơ hờ chớp nhoáng
anh ở đâu quanh phiên chợ nhập nhòa gió cát chiều này
có những ngày mảng trời chông chênh nghiêng đổ trong đôi mắt quen
xói vào lòng dày lên cỏ dại
nếu được chìm nghỉm trong cơn mơ xa hút
chìm nghỉm vào bóng mình lung linh quá khứ
em không nghe nhói đau rộn rã đổ dài trên tiếng nói cười gập ghềnh khuôn mặt
những ngày quen quen
sẫm đen giọt café đặc quánh dùng dằng không rơi vào đáy cốc
nụ đèn chói ma quái lưng trời giấu diếm đôi mắt anh xa thẳm
em cũng giấu được một đôi mắt chợt ướt theo cái lạnh đang luồn vào mạch máu
rối cuộn lên cơn điên xoắn xít
những ngày hoang dại như loài yêu quái không nhà
ngủ trên những ước mơ trượt qua nhau.
02.08.2007
Về với mùa đông
Cốc rượu đã cạn
và sợi khói Capri cuối cùng bay ra khỏi quán
ta về thôi
mưa không dội sạch được những linh hồn run rẩy trên khung sắt của tòa nhà xây dở
ẩm ướt mưa ẩm ướt lời tỏ tình chắp vá
về đi
đêm quánh đặc tràn vào hốc mắt
con đường dập dềnh trôi qua tay trăm nghìn lối rẽ
chằng chịt những ngã tư vắng hoe
những ổ gà lởm chởm ước mơ nát bét
giọt mưa cào trên mặt hình thù một gương mặt khác một trí nhớ khác
cứ lấp loáng giữa những ảo tưởng thật thà
cũng quánh đặc và lặng lẽ chảy trên con đường dọn sẵn
về đi thôi
…
tiếng xe máy vỡ vào đêm
như tiếng mùa đông gọi.
14.10.2007