Tưởng niệm thi sĩ Nguyễn Chí Thiện
Tuyết thực có rơi
Trận tuyết đầu
Nơi anh đứng
Dấu thập tự bên trong vòng rạch phấn
Giữa những căn trại
màu đờm xanh thiếc rỉ
[có phải mô tả như vậy là đúng một màu?]
Cổng Trời, họ gọi
Vòng trong của những trại
Ung Thư
Tuyết trong thơ anh
Và thơ
Tới
Không phải từng phần nghèo khổ
Mà từng trận lớn
Khi nó rơi
Như tiếng kêu chim én điên ngày
Bay thẳng
Giữa trời
Xanh thế nào!
Xanh làm sao!
Tôi giữ thì hiện tại
Như anh giữ màu trắng kia
của tim mình
Điều duy nhất anh biết
Một điều đã hứa
Con đường
Gian nan, dài.
Mơ giấc sáng
Chim chóc, lông anh vũ, những màu cực rực rỡ
Rơi vào giấn ngủ sau khi đọc được
rằng anh đã chọn tên thánh Thomas More*
Thomas More
Còn gì đúng hơn
Người của vạn mùa
Người đã dựng
Utopia duy nhất
không phải cho giáo hội
mà cho nhân loại muôn đời cổ kính
Thomas More Nguyễn Chí Thiện
Magnificent and Blessed
Cho những năm
Người gánh thập tự giá
Miền Bắc đè cong
hoại thư và băng huyết
Những bài thơ của anh mãnh liệt
Quá cô đúc và thương tâm
Tới nỗi khi sau cùng được trả tự do
Như chàng Trương Chi
Những kẻ nghi kỵ anh không muốn thấy
Và anh tiếp tục bất kể
Con đường khó, sự kiên tâm
Một trạm nữa
Một trạm nữa
Cho tuyết
Và tuyết
Trước khi an nghỉ
Trong
đôi tay Bình An.
5/10/2012
* Sir Thomas More: sinh ngày 7 tháng 2 năm 1478 tại London, nhà văn, triết gia nhân bản, nhà chính trị, tác giả cuốn Utopia, xuất bản năm 1516, bị xử tử bởi triều đình Henry VIII vào ngày 6 tháng 7 năm 1535. Sir Thomas More được Giáo hoàng Pius XI phòng thánh vào năm 1935 và giáo hội Anh Giáo vinh danh ông như ‘Nhà tử đạo Cải cách’. Eramus, triết gia nhân bản Hà Lan nói về Sir Thomas More từng có lời ngợi ca ông "là linh hồn tinh tuyền hơn bất cứ thứ tuyết nào, là thiên tài siêu việt mà Anh Quốc trước đó chưa từng hề có và về sau cũng khó sẽ có một tài năng tương tự ["his soul was more pure than any snow, whose genius was such that England never had and never again will have its like"].