ĐẠI TỪ NHÂN XƯNG
” Em”- thầm thì, bơ vơ nương tựa.
”Anh” - dịu dàng, bất lực ngậm ngùi.
đọng bên „Nhau”- lặng câm mắt ngước.
“Mình” - dạt bờ, sóng an ủi ngàn năm.
ĐÓA HỒNG BÊN ĐƯỜNG
Bên đường một đóa hồng thầm lặng
góp lệ đêm cỏ đẫm hừng mai
rải cánh mỏng mong manh chân lữ khách
đường xưa mơ mẩn chạm cố nhân.
CHỈ…
Chỉ hiểu nổi anh trong tận cùng đau khổ
ánh dương chói lòa, tòa tháp hoa sen
Chỉ hiểu anh trong vô hình sương khói
chữ dừng giới hạn mép vực sâu.
Hôn từng hơi thở vương thổ lộ
lá đẫm mưa đêm rõi đăm đăm
quỳ sát chân trời lần tay hơi ấm
mình ơi, ta gọi: sẽ chẳng phụ lòng nhau.
( Budapest. 2012. oktober. 17)