đêm chữ
gót chân nứt nẻ đầy bùn quét màu nâu
nhạt
rẽ đất làm dòng chảy
những hốc mắt trâng trâng đói nhìn
thăm thẳm
và
chờ
còn gì ngoài cái dáng xiêu xiêu
gió
thổi khan lồng ngực
đánh võng đêm
đơn lẻ
cơn khát và nỗi chịu đựng
câm lặng phủ đầy ý tưởng
mười năm ròng rã
mười năm cùng cực
mười năm chai lì
dấu tích ma dại
đen chồng lên đen
chỉ có con đường mà chẳng phải con đường
chữ v
mặc định
vết bùn nâu mờ ảo
giờ khắc ấy
làm chứng cuộc đối nghịch đang tồn tại
12/11/2012
vật vờ
bàn tay nằn nì bàn chân
bàn chân lầm lỳ
ngõ kín
hoa nở bốn mùa tươi rói
hương thơm nào của riêng gì
túi áo khô khốc
muốn sờ bỏng lửa
ngón ngón tìm nhau quay về
nợ đời này đời sau trả nhỉ
đời sau rồi đời sau
nữa
kiếp kiếp
lênh đênh lênh đênh
mấy trăm triệu ư
mấy ngàn triệu
hơn thế
con người giờ thua lũ đười ươi
ngày tháng biện bày ai đây
vật vờ dòng sông
cạn đáy
dòng sông vật vờ bến nước
bến nước vật vờ thuyền trôi
vật vờ đất không cây
7/10/2012
chổi
nói lời bụi bặm
chĩa ra
cáu
bẩn
những ngón tay cụt
những ngón tay mòn
những ngón tay lỳ
những ngón tay chết
hình như ngày đã kề bên
áo trắng từng mảng ấm và sáng
chổi ngủ giấc xó xỉn yên lành
16/10/2012