Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.888 tác phẩm
2.761 tác giả
678
123.366.225
 
Người treo cổ
Võ Công Liêm

                                                                              ’Concentrate on sex. Leave out the poetry’*

                                                                                                                                    (‘Erotica’. Anais Nin)

1.

      Chiều xuống biển vắng người, rải rác một vài đôi nhân tình ôm nhau hôn với gió, mặt biển héo không tươi như những lúc trời trong, sóng táp vào bãi không dữ lắm, thỉnh thoảng ngọn gió ngoài khơi quất vô bờ có vị mặn, cát đuổi theo gió hòa với mây xám đậu giữa lưng trời khiến biển buồn thêm, người ta lần lượt kéo nhau về, trả lại nỗi riêng cho biển. Có một người đàn ông tuổi ngoài 40, hình thể trung bình, tóc bềnh bồng, mặc đồ Tây, quần vấn lên cao gần gối, chân trần bước trên cát ướt, tay cầm nhánh cây khô, tay kia cầm giày, đầu cúi xuống, có khi ngước nhìn trời cao rồi lại đi chẳng hiểu người đi về đâu giữa lúc biển muốn động. Không gian chiều có ráng vàng lợt, ướm lạnh, nhìn bao la chỉ thấy toàn là cát trắng tợ như giữa sa mạc hoang vu.

 

Người đàn ông đi chậm rồi lại đứng nhìn trời, miệng lẫm bẩm ’la pluye nous a buez et lavez’1 chẳng hiểu lý do gì mà buộc miệng nói lên như thế hay nhớ tới một câu thơ hay thuở nào, hắn thì thào ’et le soleil desschez et noircis’2 cũng có thể là lời than thở tận đáy lòng, khó mà nhận ra hoàn cảnh của người đàn ông lúc này. Một đám thanh niên đi ngang qua, vói miệng nói trổng và cười khúc khích bên nhau.

-   Trời sắp chuyền mưa. Bớt đi cơn nóng khô trong ngày. Tiếng thiếu nữ nói.

 

Hắn chẳng buồn nghe và chẳng ngại chuyện mưa gió, e chừng đợi trời đổ mưa mới chịu về. Về đâu bây giờ; rời bãi cát hướng lên rặng dương liễu, gió réo nghe như tiếng gảy của đàn thập lục, dáng người thất thế và nghe bên tai tiếng rên ngất ngây của đôi trẻ đang hành lạc trong bụi rậm, hắn tỏ ra chán chường thứ hạnh phúc trốn tránh đó, - Thà chơi theo kiểu Henry Miller mà hiện thực. Hắn nói. Không hiểu hắn nghĩ gì hơn giữa lúc nầy. Mưa bắt đầu rớt, hắn nghe mưa nhảy trên đầu, trên vai. Hắn nhập theo mưa trên biển vắng, lao vào bóng đêm.

 

2.

 

Mùa hè năm 1978 hắn mất việc làm lý do thặng dư nhân lực. Lãnh đồng lương cuối và nghỉ việc từ đó. Nói trên lý thuyết chứ thực ra một lý do nào khác của công ty; có thể là dự mưu để che lấp; hắn biết cuộc đời là thế, có không, không có là chuyện thường tình. Đời là ’tiếng than từ huyết lệ’3 lời của một triết gia đã nói. Hắn lặng câm đi trong đêm.

 

Đẩy cửa phòng, ghé mắt vào giường ngủ. Người đàn bà nằm nghiêng người, hai chân thon dài, xếp cong như thai nhi; mặt trên mình chiếc áo ngủ lụa trắng ngả màu đục, tóc nàng đổ tràn lên gối, dưới bóng mờ không biết ngủ hay thức. Hắn rón rén đền gần, đưa mắt nhìn, định cúi xuống hôn như thói quen. Căn phòng mờ ảo, mọi thứ ngổng ngang khác như trước đây, lọ hoa giấy cũng muốn nhảy vào thùng rác cho xong chuyện ngắm nhìn, hoạt cảnh bù rối khắp căn nhà, làm cho mọi thứ xuống cấp thấy rõ. Quay người khép nhẹ lá cửa. Vói tay lấy rượu rót vào ly và uống trầm ngâm. Ngồi ở ngoài hàng hiên, ngắm cảnh đêm, trăng vô tư, diệu vợi gây trong lòng một cảm nhận sâu xa: ’tôi đầy nỗi nhớ tàn phai về những bông hoa mà đôi ta cùng yêu đến cả đóa hoa vô sắc tội nghiệp nầy’có phải lời thơ của một thi sĩ nào đã nói một lần đó không?4 Hắn quay đầu nhìn lui, không nghe tiếng động nào hơn.

 

-   Sương đã rơi lên anh. Vào đi. Em đợi anh về. Huệ Nhiên nói.

Căn nhà chìm vào đêm gần như không còn nhận ra giữa không gian, chỉ còn nghe tiếng côn trùng rì rào lẫn vào tiếng thở dài từ trong căn phòng dội ra. Một âm thanh não nuột. Hắn không chớp mắt, miên man trong nỗi nhớ qua từng giai đoạn cuộc đời...

3.

 

Ánh mặt trời đột nhập vào nhà xé ra nhiều tia sáng. Soi rõ mọi thứ, căn nhà không có chủ trông lạnh, vật dụng ngổn ngang, biến cảnh nhà trở nên đìu hiu, hoang phế, bốn bức tường độc thoại. Im lặng và sâu thẳm trong thế diện bích của Bồ-Đề-Đạt-Ma. Bên ngoài chỉ còn lại mây gió, cỏ cây, màn sương tản dần để lộ những mái nhà ốm, buồn tanh nằm trong thế bất động đợi chờ... Trời bừng sáng.

-   Ông là nhà giáo? Chủ quán trà nói.

-   Không! tôi là dân thường. Đoạn ôm chén trà uống chừng mực. Người đàn ông nói.

-   Ông bà được mấy con? Sao lâu nay tôi không gặp; chắc mới chuyển đến. Quán tôi mở khá lâu và nhiều văn nhân đua tài ở đây. Chủ quán trà nói.

Cả hai nhìn nhau cười, không nói, nhưng câu hỏi đó không còn lạ. –chúng tôi không muốn trả nợ tiếp. Khách mỗi lúc mỗi đông. Quán trà nằm sâu, chung quanh là rừng thông già cho nên vị trí nầy hợp cho những người thất chí như Huệ Nhiên và Uông. Ở ngoài xa người thanh niên mang dáng tuyệt vọng, kê lên môi thổi tiêu; điệu buồn.

-   Em hiểu tiếng tiêu đang thổi ca khúc gì đó không? Uông nói.

Huệ Nhiên đưa chén trà lên môi nhắp với thế trầm ngâm, Uông biết nàng chưa lãnh hội chu đáo nhưng tỏ ra thông thái. Uông biết đó là trạng huống con người thường có cái ’ogoism’ nhiều hơn cái ngã, bởi họ không chịu nhận ra mình. Người thổi và người nghe là hai vũ trụ khác biệt. Một đằng thuộc vũ trụ khát vọng và một đằng vũ trụ dự cuộc. Uông cúi đầu im lặng, nghẹn họng và trở nên vô ngôn. Không buồn giải thích dài.

-   Hình như em có nghe qua. Phải ’Bài Hát Thu Về’ của nhà thơ Pháp? Huệ Nhiên nói.

...

Mùa thu

Làm đau đớn con tim

Bằng điệu buồn

Vời vợi... 5

Uông vui khi nghe Huệ Nhiên lưu loát về điều nầy, nàng cảm nhận sâu sắc từ thể đến điệu của tiếng tiêu; khi trùng trùng, khi thánh thót, tiếng tiêu nghe trong vắt, tươi trong từng luồng hơi thổi, luyến láy như thể có một giàn hòa âm. Uông lắng nghe quả nhiên như thế; phóng mắt qua từng nhịp bấm trên đầu ngón tay của khách nhân ngoài kia. Người chơi tiêu có tài xử dụng ngón nghề với kiểu cách khác; nghệ sĩ tiêu ngồi dưới cội cây già, gương mặt điềm nhiên, nhập hồn. Khó mà tìm cho ra người thổi tiêu như thế. Có lẽ; trong người Uông có phần thay đổi. Uông rời khỏi bàn, lát sau trở lại với khách nhân tiêu. Họ gần bên nhau tương đắc, tương phùng nghĩa cử huynh đệ. Gọi chủ quán thêm trà –cho đậm hương trà hôm nay bằng ấm đất giả dạng đời Tống, trà hạng nhứt; xin chủ quán nhớ cho đây là buổi trà trong sạch không vướng bụi trần.

-   Mời bạn một chén trà ưu đãi người tài nghệ. Uông nói.

Cả ba nâng chén trà chào mừng tương ngộ, cười nói thân quen như đã gặp nhau ở chốn nào. Họ cùng đưa chén trà lên môi từ tốn nhắm trà, riêng khách nhân không vội uống trà bằng miệng mà cho mũi ’uống’ trước mấy lược để nghe tiếng trà lấy từ nguồn nước sương hay nước lã và kê khai lý lịch, trà thuộc dòng nào, quê quán nơi đâu rồi mới chịu điểm trà; đoạn hạ chén xuống tách. Mỗi người uống trà trong tư thế khác nhau của kẻ sành điệu, gục gặc đầu mới vào câu chuyện. Trời bên ngoài ngả về chiều; hình như gương mặt họ hiện nét vui mừng như gặp được cố nhân. Mà bấy lâu họ sống trong cảnh đời tợ như đang đứng trên chiếc ghế không biết rớt khi nào. Giờ đây cả ba được tháo gỡ để thấy mình không còn lẻ loi mà đồng cảm.

 

-   Có dịp tôi thổi những khúc trong Đoạn Trường Tân Thanh. Một tác phẩm thơ vĩ đại. Cũng nhờ đó mà tiếng tiêu tôi thanh thoát hơn xưa. Khách nhân tiêu nói.

Buổi giao tình hôm ấy họ trở nên bạn tri kỷ. Nỗi tuyệt vọng của Uông, Huệ Nhiên và khách nhân đã đưa họ vượt qua những chặng đường thê thảm còn lại trong đời.

 

Vài năm sau không còn nghe, thấy tiếng tiêu ngày nào của nghệ nhân... Uông xuống biển và đi với gió, tay cầm nhánh cây khô, tay cầm giày và đi theo mưa cho tới khi trời sập tối. Huệ Nhiên nằm lẽ loi một mình chờ thổn thức cùng người yêu, nơi mà họ phải chịu đựng để sống và hy vọng sẽ được chết bình yên giữa cõi đời hỗn mang nầy./.

 

(ca.ab. QúyTỵ.feb 3. 2013)

 

Ghi Chú: Truyện xây dựng từ cảm hứng qua bài thơ 6 câu ’The Hanging Man’ của Sylvia Plath (1932-1963).

 

* ’ Để tâm vào mà làm tình. Quên đi chuyện thi tứ’ (Anais Nin.)

1. ’Mưa rải ướt và tắm cho chúng ta’

2. ’Và mặt trời ran cháy chúng ta và làm cho chúng ta hóa đen’

3. ’The voice of the blood’ (Nietzsche)

4. ‘I’m filled with the fading memory of those flowers that we both loved even to this poor colorless thing’ (William Carlos Williams).

5.     … De l’Automme

           Blessent mon Coeur

           D’une languer

          Monotonne… (La Chanson d’Automme) Paul Verlaine.

 

Tranh Vẽ : ‘Trừu Tượng III / Abstract III’ Khổ 12’X16’.Trên giấy bià. Acrslics+ Mixed Media.Vcl 2013.     

 

 

 

 

  

 

Võ Công Liêm
Số lần đọc: 3561
Ngày đăng: 24.02.2013
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Vì nó là bạn cháu! - Tuyết Linh
Ka ra ô kê - Võ Công Liêm
Cổ phần đêm 30 - Từ Sâm
Hoa trên sóng - Diệp Hồng Phương
Có một ngày gọi là ST-Valentin - Hồ Đình Nghiêm
Lang băm làm Quan đầu triều - Lê Huỳnh Thanh Tâm
Thi sĩ và thiếu nữ - Võ Công Liêm
MẶT NẠ - Trần Thanh Hà
TẢ TƠI - Nguyễn Hồng Nhung
Đãi kiến một bữa - Quế Hương
Cùng một tác giả
Lệ (thơ)
Đĩ về hưu (truyện ngắn)
Không dám mô (truyện ngắn)
Người Khách Lạ (truyện ngắn)
Đêm Màu Hồng (truyện ngắn)
Jazz (thơ)
N Ụ (truyện ngắn)
Thi sĩ và thiếu nữ (truyện ngắn)
Ka ra ô kê (truyện ngắn)
Người treo cổ (truyện ngắn)
Chút tình còn lại (truyện ngắn)
Thể tính thiền (tiểu luận)
Cụm hoa cúc sao (truyện ngắn)
Lời ru (thơ)
Thể tính thiền (tiểu luận)
Đi chơi xa (truyện ngắn)
MA-YÔ-CA* (truyện ngắn)
Hy Lạp (tiểu luận)
Phương thức (tiểu luận)
Đất lạ người quen (truyện ngắn)
Vào với thơ (tiểu luận)
Một chuyến đi Tây (truyện ngắn)
Cho Tôi (thơ)
Hư vô phản kháng (tiểu luận)
Đi tìm thú vui (tiểu luận)
Nẻo về của Ý (tiểu luận)
Đi vào cõi thơ (tiểu luận)
Thi ca đương đại (tiểu luận)
Vi diệu pháp kinh (tiểu luận)
Thiền Nhật Bản (tiểu luận)
Đam mê (thơ)
Sa mạc (thơ)
Cho tôi (thơ)
Dòng sông đêm (truyện ngắn)
Chơi chữ (tiểu luận)
Bạn văn và tôi (truyện ngắn)
Đạo phật (văn hóa)
Ngày cuối của Yên (truyện ngắn)
Định niệm (nghệ thuật)
Cuồng si (truyện ngắn)
Ung thư thiền (tiểu luận)
Chân dung tự họa (nghệ thuật)
Truyện rất ngắn (truyện ngắn)
Ý thức vũ trụ (nghệ thuật)
Người khách lạ (truyện ngắn)
Thân tâm nhà Phật (tiểu luận)
Chuyện lan man (truyện ngắn)
Socrates (tiểu luận)
Sư ông (truyện ngắn)
Điêu khắc Mỹ (tiểu luận)
Tình câm (truyện ngắn)
Du Tử Lê và Tôi (tiểu luận)
Văn chương là gì (tiểu luận)
Đại dịch (tiểu luận)
Kẻ ăn mày (truyện ngắn)
Tư tưởng (tiểu luận)
Mẹ ơi (thơ)
Phân tâm học (tiểu luận)
Thanh cao là gì? (nghệ thuật)
Làm thơ (tiểu luận)
Vẽ đàn bà (hội họa)
Làm văn (tiểu luận)
Tu thiền (tiểu luận)
Nội trú (truyện ngắn)
Cảm thức (tiểu luận)
Phật pháp là gì? (tiểu luận)
Sát na (thơ)
Holy cow (thơ)
Xem tranh (tiểu luận)
Chung một cuộc tình (truyện ngắn)
Chay mặn (truyện ngắn)