Chị muốn vẽ ban mai vào đêm
khi ánh mặt trời chảy theo đường cong của dòng sông rực rỡ
khi ánh trăng như ngàn ngàn hạt thủy tinh long lanh
bồng bềnh đáy sóng
chiếc thuyền xưa giong buồm bình yên phẳng lặng
để hai người ngày ấy mãi yêu nhau…
chị vẽ hoàng hôn lên biển
để hai bàn tay siết chặt nhau trong gió
tìm những ấm áp bỏ quên
từ rất lâu
lâu lắm
nhấm chút mặn mòi sót lại ơ hờ
và như thế chị thèm được vẽ
sắc xanh vàng đỏ tím quyện vào nhau
và như thế
nghe như cơn khát
cháy muộn màng vào cánh cửa xuân phai…
chị vẽ cánh đồng sau mùa gặt
gốc rạ xác xơ kiêu hãnh ngửa lưng trời
cho hạt lúa lừng thơm đâu đó
mùa bội thu cơn gió cũng se lòng…
chị vẽ lên hồn mình nụ cười
tiếng rúc rích tuổi đôi mươi
tiếng giòn tan xóa vết cày bụi bẩn
rằng
nhọc nhằn nào cũng có lúc trôi đi…..