Cuối cùng, khi những cánh hoa không phai sắc cũng sẽ úa tàn
thời gian chảy qua những đêm tháng bảy
lồng lộng mất ngủ
gió lật tung những ý tưởng lau trắng giấc mơ
những chấp niệm thành hình
ý tưởng dị dạng
đêm phù nề giấu mặt vào sâu trong cỏ nhàu
đừng vội gọi về sự tàn phai.
cuối cùng, có phải ngày là dọn dẹp sạch sẽ đêm?
hay chỉ là đêm bị vàng ố?
nhân danh của công lý
lật ngược cán cân đổi thế bàn cờ
cuộc diện của đêm cũng chỉ là ngày ngắn lại
chấp chới tháng bảy hình dung thấy được cái bắt tay
sợi tóc gió vẽ hình hài thỏa hiệp
những phán quyết về một sự thật đã từ lâu phân hủy
em tìm gì cho tương lai?
Cuối cùng, mọi ẩn ngôn dầu có được rõ ràng trên văn tự
em cũng chỉ có thể là ảo hình cho ngày mai
tháng bảy mai táng mình cho một sự cứu chuộc oan khiên
có ai nói với em sự vô phương quỷ mị
ngày hôm qua đã chôn đi giấc mơ anh từng có
dẫu có chải chuốt thì nỗi buồn vẫn mãi mãi buồn
sự không thật trở về mang dáng gót vong nô.
cuối cùng, dẫu anh có tự ngụy trang cho mình hình hài tàn phá
ân sũng không khi nào là sự thật thà
chi viện chỉ là cuộc đổi chác tương lai
đừng cám ơn tia nắng đầu ngày đã tiển biệt một đêm vừa quá cố
những lỗi lầm đến vào ban ngày
dù nó được kí kết giữa đêm đen
anh cám ơn những buổi chiều bay sầm sượt qua niềm hối tiếc
nguyên thủy cũng chỉ là nhánh cỏ dại bên đường
khẽ vươn mình mặc cơn mưa lẳng lặng đi qua