Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.858 tác phẩm
2.760 tác giả
1.113
123.141.759
 
Hoa Sầu Đông Tím Nhạt
Lương Hoàng Hạc

 

 

            Đã hơn mười mùa hoa sầu đông. Hơn mười mùa xuân đợi chờ. Héo hắt. Hi vọng. Rồi tuyệt vọng. Bây giờ thì hoàn toàn vô vọng. Cây sầu đông góc vườn, ngày ấy mới trổ hoa mùa đầu. Bây giờ đã to bằng thân người.

            Đêm trở lạnh. Hương trở người đắp lại chăn. Phần còn lại của tấm chăn, nàng cuộn thành một chiếc gối ôm. Ôm siết vào lòng. Nhung nhớ. Nhiều đêm như đêm nay, hương sầu đông tỏa vào phòng. Nồng nàn. Nàng không sao ngủ được. Bao kỷ niệm lại ùa về…

            Suốt thời gian cấp hai, hai đứa không cùng trường. Lên lớp Mười, hai đứa mới chung lớp. Hai người ngồi gần nhau, vô tư như những đôi bạn khác. Cho đến khi cùng nhau đọc mấy cuốn sách của Quỳnh Dao, trong kho sách của ông anh để lại, thì hai người hay nhìn lén nhau, vội vã quay đi khi bị người kia bắt gặp. Nói với nhau cũng ngập ngừng, giữa hai chỗ ngồi, khoảng cách rộng ra.

            Hai người thầm yêu nhau, nhưng không ai dám nói điều gì. Mãi đến mùa hè năm ấy, ven ngọn đồi trải đầy hoa sim tím, dưới bóng cây sầu đông còn vương lại vài chùm hoa trổ muộn, khi hai mái đầu đang chụm vào trang sách, bất chợt cùng ngẩng lên nhìn nhau. Hai bàn tay bồi hồi ngờ nghệch đan nhau. “Mình thích Hương”. Lời đầu tiên chỉ có thế. Má nàng ửng đỏ.

             Hai năm còn lại của cấp ba. Một tình yêu thắm thiết với bao kỷ niệm. Sinh nhật mười tám tuổi của Hương, vào tháng ba âm lịch, anh tỉ mỉ kết những cánh hoa sầu đông xen lẫn những hạt cườm thành hình hai trái tim đem tặng. Nơi hẹn hò của hai người là dưới bóng cây sầu đông ven đồi. Có lần anh nói hoa sầu đông là loài hoa tầm thường, màu sắc không quyến rủ, hương thì nồng. Người ta thường thích những loài hoa vương giả, hương thơm thanh thoát. Hương có như người ta không? Hương bẻn lẻn, em thich những điều dân dã, chân chất, Hương không vì cao sang mà quên những gì nghèo khó. Còn anh, dù sau nầy có thế nào đi nữa, anh cũng không bao giờ quên những gì của hôm nay.

            Mùa thi đến, Hương đỗ Cao đẳng, anh thì không. Hương đỗ nhưng Ba đau nặng rồi mất, nhà nghèo, còn mấy đứa em, nên nàng phải ở nhà phụ mẹ lo cho em. Một lần hẹn hò, anh nói anh phải đi xa, đi để tìm cách thoát nghèo. Ráng chờ anh. Hương khóc rất nhiều: em sẽ đợi, anh nhớ về. Cây sầu đông âm thầm trút những chùm hoa tím nhạt, chứng cho lời nói của hai người. Rồi anh đi thật.

             Năm sau, cũng vào mùa hoa sầu đông, anh về. Đôi nhẫn khắc chữ đầu tên nàng và tên anh là lễ đầu anh chính thức cầu hôn. Đêm từ biệt để mai lại ra đi,  anh nói chờ anh thêm hai năm nữa, anh về, mình chắc chắn sẽ có một ngôi nhà riêng ven sườn đồi như mơ ước. Và tình yêu thăng hoa, hai người lịm vào nhau, nàng run rẩy hiến dâng. Từ đêm ấy anh biền biệt, góc bể chân trời. Cũng từ đêm ấy, nàng đợi chờ, khắc khoải. Hằng đêm đặt tay lên bụng nàng nhớ mong điều gì đó vô hình. Rồi Hương trồng một cây sầu đông bên cửa sổ buồng riêng. Hương sầu đông nồng nàn vào tận giường nằm. Đêm đêm, nàng âm thầm khóc.

            Cây sầu đông phải chăng sầu vì mùa đông buồn quá nên trút hết lá. Sang xuân, trên cành nhú những  chồi lộc non tơ, rồi nhanh chóng xanh, để rồi đến giữa mùa xuân thì trổ hoa. Hoa kết thành từng chùm, từng mảng tim tím chen trong tán lá xanh rờn. Trái sầu đông như những giọt nước mắt. Người ta kể rằng ngày xưa có một thiếu phụ chờ chồng đi xa dằng dặc không về. Nàng vẫn chờ, chờ mãi. Héo hon, nàng chết. Bên mộ nàng mọc lên một loài cây lạ, nhanh chóng vươn cành cao hơn những cây khác. Đó là nàng ráng sức vươn cao để nhìn được xa, trông thấy chồng. Trái cây như những giọt nước mắt nhớ thương.

            .

 

Hương không chết như nàng thiếu phụ trong chuyện kể. Chiều chiều, nơi ngôi chùa rêu phong ở cuối làng, có một ni cô ngồi quạnh quẽ. Mỗi lần hoa sầu đông rơi tím sân chùa, ni cô nhẹ nhàng gom lại. Những giọt nước mắt lăn tròn trên đôi má tiều tụy, xác xơ.

            Tiếng chuông thu không rơi vào tịch mịch. Cây sầu đông đứng lặng trong gió chiều, trổ hoa, tím nhạt.

 

 

 

           

 

 

Lương Hoàng Hạc
Số lần đọc: 2504
Ngày đăng: 07.01.2015
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Cúc ơi! - Trọng Huân
Thư tình Mùa Xuân - Lương Hoàng Hạc
Xâm thực anh - Vũ Dy
Dấu tích - Nguyễn Thanh Hiện
Ghi chú về ông già mù chết hồi năm trước - Nguyễn Thanh Hiện
Người đi trên sóng biển - Nguyễn Thỵ
Những Giọt Mưa Khô - Trần Vấn Lệ
Kẻ không nương náu - Tru Sa
Thi thoảng muốn về. - Võ Thụy Như Phương
Một chiều ở xóm " Bình dân" - Mộc Miên Thảo